Bão 1 tháng 4 nha mọi người!!!!!
Mỹ Lam vẫn im lặng, không trả lời câu hỏi của anh. Cảnh Sâm giật ngược tóc Mỹ Lam ra sau, lạnh giọng nói:"Đúng quá rồi chứ gì? Được rồi, tôi sẽ cho cô biết thế nào là YÊU THƯƠNG."
Nói xong anh nắm lấy tóc cô, kéo cô xuống lầu. Anh cứ nắm lấy tóc cô, làm cô đau điến. Anh cứ thế kéo cô xuống lầu, mặc kệ lúc cô bị lôi xuống cầu thang, các bật thanh không ngừng va chạm vào người cô, làm cô có cảm giác các xương của mình như đang nứt ra.
Dì Phương biết là đã có chuyện không hay, vì lúc cậu chủ về, mặt của cậu cứ hầm hầm, bước thẳng lên lầy, chỉ nói với bà là 'chừng nào Mỹ Lam về kêu cô ta lên phòng tôi'.
Thấy Mỹ Lam bị cậu chủ nắm đầu lôi xuống, bà hoảng hồn chạy lại:"Cậu chủ, cậu chủ. Chuyện gì thì cũng từ từ nói, cậu..."
Bà chưa kịp nói xong thì bị anh hất ra rồi, nói:"Bà đừng lo chuyện bao đồng."
Anh kéo cô xuống tầng hầm trong căn nhà. Cô không biết rằng trong căn nhà này cũng có một căn phòng dưới căn nhà.
Anh lôi cô tới căn phòng thì, kéo cô tới một góc tường.
Vì căn phòng rất tối nên cô chả thấy được gì. Bây giờ cô rất đau và rất mệt. Nên mặc kệ anh làm gì thì làm. Cô chỉ nghe được những tiếng 'Leng keng' Của cái gì đó. Rồi cô bị cái thứ đó trói tay lại.
Đến lúc anh trói tay cô lại xong thì cô thấy được ánh sáng từ cái đèn chùm. Vì bất ngờ tiếp xúc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722063/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.