"Tức thiệt chứ!" Tô Dung Ân (Thư ký Tô) mắng chửi. Tự nhiên vừa tới phòng họp thì bị cái tên Cảnh Sâm đuổi đi.
Ả ta định đi ra ngoài tìm thứ trút giận. Ai ngờ đúng như nghuyện vọng của ả.
Ả vừa bước ra đằng xa đã thấy Mỹ Lam. Nhìn bộ dạng chật vật, thê thảm của Mỹ Lam ả muốn chui ra kiếm chuyện.
Nhưng không ngờ ả chưa kịp tiếp cận thì đã thấy người khác.
Hắn ta là một tên ăn mặc cũng sang trọng, nhìn cũng khôi ngô tuấn tú. Tên nam nhân đó cũng với cô ta, hai người đó hình như quen nhau.
"Hứ! Cô ta có gì tốt lành mà lúc nào cũng câu được con cá lớn hết vậy!" Ả ta ghen ghét đi theo hai người họ.
Khi đi theo hai người đó tới bãi đậu xe. Ả đã đoán trước là tên nam nhân kia có địa vị không tầm thường, nhưng khi thấy chiếc xe của hắn ta ả mới tin càng thêm tin.
Hai người ngồi trong xe cứ mãi cười đùa nói chuyện không nhận ra, ả ta đã chụp lại khoảnh khắc đó.
Người khác nhìn vào bức ảnh đó sẽ thấy bình thường. Nhưng có một người, nhìn vào bức ảnh này thôi thì coi như xong!
Lúc này tại công ty, sau cuộc họp, Cảnh Sâm thấy khó chịu trong người nên chả muốn gặp ai.
"Cốc...Cốc..Cốc." Ngoài cửa truyền âm thanh gõ cửa. Mà người gõ cửa không ai khác là, ả ta Tô Dung Ân.
"Cút" Vì tâm trạng không vui nên không muốn gặp mặt ai.
Tô Dung Ân ả ta mặc kệ lời nói của Cảnh Sâm. Ả ta ngang nhiên bước vào, ả tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722060/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.