Cô đẩy cậu ta ra, cũng không thèm nhìn đến cậu ta nữa, chỉ lạnh lùng nói: “Đúng vậy đấy, như anh đã suy nghĩ.”
“Tương Tư! Em không thể...” Trái tim Quý Quảng Nguyên như vỡ ra, tan nát, cậu ta đuổi theo một bước, từ phía sau ôm chặt lấy Tương Tư.Cô gầy quá, ngày trước khi ôm cô vào trong ngực thân thể kia mềm mại bao nhiêu, giờ đây người cô đã trở nên gầy yếu ôm vào chỉ thấy người toàn xương xẩu. Cậu ta chỉ cảm thấy trái tim của mình như bị người ta đập cho vỡ ra, dưới ánh mặt trời gay gắt đau nhức đến không thể nói ra được.
“Có cái gì mà không thể? Vì sao lại không thể?” Đột nhiên Tương Tư quay đầu lại, đáy mắt sáng rực đến lợi hại nhìn như đâm xoáy vào Quý Quảng Nguyên, khiến cậu ta gần như đứng không vững. Nhưng cô vẫn không e dè, cứ thế mở to mắt nhìn chằm chằm vào cậu ta, như muốn bày tỏ trước mặt cậu ta tất cả sự oán giận và không cam lòng của mình.
“Tương Tư...” Sắc mặt Quý Quảng Nguyên trắng bệch, bàn tay bóp chặt cánh tay của cô, lúc này cậu ta gần như không thể chịu nổi nữa.
Trong xe nhiệt độ rất thấp, người thư ký ở bên cạnh đã hoàn toàn ngây người ra vì bị dọa sợ. Hà Dĩ Kiệt cũng không nói không rằng, thậm chí cặp môi còn mỏng còn hơi cong thành vòng cung nở nụ cười như có như không.
Người thư ký trẻ tuổi vụng trộm liếc nhìn anh một cái, nhưng cả người chợt run lên vì sợ hãi. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-lo-tinh-yeu/3161396/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.