Sáng sớm, tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng ngủ.
Đông Phương Dực mở mắt ra cúi đầu nhìn nhìn Thanh Dương yên ổn ở trong ngực,khuôn mặt lãnh đạm hé ra nụ cười sủng nịch.
Nghĩ đến sự thân mật ngày hôm qua, cúi đầu nhẹ hôn lên trán người trong lòng.
“Umh...” Người ngủ trong lòng khẽ hừ một tiếng, bộ dáng hình như đã muốn tỉnh dậy.
Mi mắt khẽ rung chớp chớp, cuối cùng mở mắt ra.
Mờ mịt nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười sủng nịch trước mắt.
Đột nhiên...
” A …!”
Hai má đỏ bừng lên, đem đầu chôn sâu vào trong ngực người trước mặt, hai tay chặt chẽ ôm lấy cổ.
” Ha ha, Dương Nhi, xấu hổ rồi sao?”
Đông Phương Dực nhìn thấy phản ứng đáng yêu của Thanh Dương, trêu ghẹo nói.
Ngày hôm qua hắn trước cũng chưa từng nghĩ đến, có một ngày Dương nhi cùng hắn thân mật như thế.
” Ngoan, Dương Nhi, ngẩng đầu nhìn cha nè.”
Trước ngực một trận lắc đầu.
” Nhưng là cha có chuyện muốn nói với Dương nhi đó “
Trước ngực lại là một trận lắc đầu.
” Dương Nhi như vậy là hối hận rồi sao?”
Lại là một trận lắc đầu.
“Aiiii...”
Nhìn thấy trước mắt Đông Phương Dự không có biện nữa rồi, giả vờ làm ra bộ dạng thở dài.
Sau đó, cười chờ người trong lòng ngẩng đầu.
Quả nhiên,
Nghe thấy Đông Phương Dực đột nhiên thở dài Thanh Dương lập tức ngẩng đầu lên.
“Cha!”
Nhìn thấy Đông Phương Dực đang cười nhìn mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-toa-thanh-duong/2361215/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.