Tôicùng mẹ con Kumarajiva, nhà vua và đại thần Wensu đến trước cổng thành nghênhđón đức vua Khâu Từ. Vì giờ đây tôi đã biết cậu là là Kumarajiva, nên tất nhiêntôi hiểu vì sao cái tên Wensu nghe quen đến vậy, thì ra là Wensu, một huyện bêncạnh Aksu, thuộc tỉnh Tân Cương. Hai nghìn năm trước, Wensu chỉ là một quốc gianhỏ, lệ thuộc vào Khâu Từ.
Sở dĩquốc gia nhỏ bé này có trong trí nhớ của tôi là vì Kumarajiva. Cuộc luận chiếnnổi tiếng đó sử sách gọi là cuộc luận chiến ở Wensu, nó được xem như một bướcngoặt quan trọng trong cuộc đời đầy thăng trầm nhưng lẫy lừng của Kumarajiva.Sách sử chép rằng, chính nhờ cuộc luận chiến này mà tiếng tăm của Kumarajiva“vang khắp vùng Pamirs, chấn động hải ngoại”, “được quốc vương nhiều nước trọngvọng”. Bởi vậy, đức vua Khâu Từ đã phải đích thân đến đón Kumarajiva, không đểcác nước khác tranh giành hiền tài.
Nghithức đón tiếp diễn ra rất long trọng, thảm đỏ được trải đến tận hoàng cung, âmnhạc rộn ràng không dứt, hoa thơm vương ngập lối đi. Tôi nhớ vị vua này tênBạch Thuần, vương triều nhà Bạch vốn do Ban Siêu dựng lên, Tây Vực đô hộ phủcủa Ban Siêu đặt tại Khâu Từ. Từ thời Ban Siêu cho đến cuối đời Đường, rồi sauđó Khâu Từ bị người Hồi Hột (Ujur) tiêu diệt, trong suốt tám trăm năm, vươngquốc Khâu Từ đều do nhà Bạch nắm quyền cai quản.
Vị vuaKhâu Từ này rất giống Jiva, cũng da trắng, mũi cao, mắt to và sâu, lông mày dàyvà rậm. Có lẽ Bạch Thuần chưa đến bốn mươi tuổi, thời trẻ chắc hẳn rất tuấn tú.Nhà vua không cắt tóc ngang vai như những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/77866/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.