Saucuộc luận chiến, tiếng tăm của Kumalajiba lan truyền khắp nơi, đến đâu cậu tacũng được người dân vây quanh, tung hoa chúc tụng và chỉ cần được chạm tay vàovạt áo của cậu là ai nấy mặt mày hớn hở, ý chừng rất thỏa nguyện. Ngay cả mộtgiáo viên nhỏ bé như tôi cũng được thơm lây. Lúc ra phố, dân chúng trong kinhthành đều đặt vào tay tôi đủ thứ lễ vật nào là dầu thơm, các loại thịt, hoaquả... Đám lính tráng từng bắt giam tôi, nay gặp mặt là kính cẩn cúi chào. Vàđặc biệt, chiến thắng của Kumalajiba đã giúp cho công việc khảo sát của tôiđược tiến hành hết sức thuận lợi, tôi không gặp phải sự đề phòng hay ngăn cảnnào cả.
Hơnmười ngày nữa trôi qua, tôi bấm ngón tay, vậy là chỉ còn khoảng chục ngày nữa,Kumalajiba sẽ kết thúc thời gian thuyết giảng Phật pháp ở đây, sau đó chúng tôisẽ lên đường đi Khâu Từ. Hơn một tháng ở lại Wensu, không một chỗ nào tôi chưatừng đi đi lại lại ba lần, vì vậy tôi thực sự mong mỏi ngày khởi hành đi KhâuTừ.
Khiđược hỏi: “Nếu có kiếp sau, ông muốn được sinh ra ở đâu”, nhà nghiên cứu lịchsử người Anh Arnold Joseph Toynbee đã trả lời rằng: “Tôi muốn được sinh ra ởKhâu Từ, vùng đất thuộc Tân Cương ấy, hai nghìn năm về trước từng là nơi giaothoa của rất nhiều nền văn hóa và dân tộc”. Sau khi đọc câu trả lời này, tôi đãrất khao khát được tìm hiểu về Khâu Từ: âm nhạc Khâu Từ, Thiên Phật động Kizil,sách của H.Bower, di chỉ Subash và cả nhân vật nổi tiếng nhất nhất Khâu Từ -hòa thượng Kumarajiva! Không biết ngài Toiynbee
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/77865/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.