- Làn da của chị Ngải Tình thật khiến người ta ngưỡng mộ!
Hiểu Huyên giúp tôi trang điểm. Theo phong tục Khâu Từ, cô dâu phảiđội khăn trùm đầu sau khi vấn tóc và cài trâm. Tôi vốn sinh ra ở vùngGiang nam, nước da quả thật có mịn màng hơn các thiếu nữ cổ đại đôichút. Những đốm tàn nhang lấm tấm trồi lên do thường xuyênphơi nắng đã được che phủ bởi lớp phấn nền, trông tôi cũng ra dáng mộtthiếu nữ môi thắm má hồng lắm. Trang phục truyền thống của cô dâu KhâuTừ với hai tông màu đỏ và trắng lại càng tôn thêm vẻ tươi thắm của lànda. Soi mình trong gương, cô gái vừa e lệ, thẹn thùng vừa hạnh phúc rạng ngời kia là tôi ư?
Bên ngoài, âm nhạc rộn ràng, các nghệ sỹ đang hát vang lời ca chúctụng, không khí dường như rất náo nhiệt. Pusyseda bước vào phòng, sắcmặt khó coi, tôi đưa mắt dò hỏi.
Cậu ta thở dài, buồn bã nói:
- Tục lệ là chú rể phải đến rước dâu, Lữ Quang đã cho người đến đón,nhưng anh ấy một mực phản kháng, không chịu nhúc nhích. - Không sao, hôn lễ này vốn dĩ chỉ là trò hề thôi mà…
Tôi khẽ lắc đầu. Vẫn biết chàng không hay biết cô dâu là tôi, nhưng sao lòng vẫn buồn rười rượi.
- Ngải Tình, đừng nói vậy!
Cậu ta nghiêm trọng, nhìn sâu vào mắt tôi, vẻ mặt nghiêm trang:
- Dù Lữ Quang có bày trò gì, đây là hôn lễ chính thức và duy nhất của hai người. Chị xưa nay rất dũng cảm kia mà! Hãy chứng tỏ bản lĩnh củamột cô dâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097118/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.