Cửa phòng lạch cạchkhép lại phía sau, tiếng bước chân xa dần, nhỏ dần rồi mất hẳn. Hai cây nến dàitỏa rạng căn phòng đơn sơ mà thanh tịnh, bốn góc phòng phản chiếu thứ ánh sáng dịthường. Vì là trụ trì, thân phận tôn quý, Rajiva được dành riêng một khuôn viên nhỏ, độc lập trong chùa Cakra. Trước đây, tôi từng quan sát côngviệc của chàng trong chùa và biết chàng sống ở khu nhà này, nhưng vì ngại điềutiếng, tôi chưa bao giờ đặt chân đến đây. Không ngờ, tôi sắp trải qua đêm tânhôn trong căn phòng này.
Sự yên tĩnh căn phòngkhiến người ta bồn chồn. Tôi phải nói với chàng thế nào đây? Tôi phải tự kéokhăn trùm đầu xuống ư? Hay, cứ chờ xem phản ứng của chàng ra sao? Không tìmđược câu trả lời, tôi quay ra quan sát giá sách kín đầy thư tịch của chàng.
- Hôm nay tội cho nàngquá!
Hả? Tôi quay lại, nhìnchàng qua lớp lụa đỏ, trước mắt tôi là một vẻ điển trai mờ ảo. Tim đập mạnh,chàng say ư? Hay, đối với bất cứ người phụ nữ nào chàng cũng ngọt ngào như vậy?
-Hai ta nên vợ chồng rồi ư?
Chàngngẩng đầu lên, khóe môi nở nụ cười mãn nguyện, khẽ nhắc lại hai tiếng vợ chồngbằng niềm vui hoan hỉ và sự nâng niu không giấu giếm. Chàng nhìn tôi đắm đuối,sóng mắt chan chứa yêu thương như muốn nhấn chìm tôi trong đó:
-Nên vợ nên chồng, như chim liền cánh, như cây liền cành, mãi không xa rời. Ướcmơ xa vời của Rajiva, chẳng ngờ đêm này đã trở thành sự thật.
Tôingẩn ngơ nhìn chàng, đầu óc rối bời, không biết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097119/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.