LữQuang dâng hương, lễ phật, rồi đưa mắt quan sát đại diện. Theo lệnh của ông ta,tất cả sư sãi trong chùa đều đã được tập hợp đông đủ, cả một biển người đứngchen nhau trong đại điện, ngay cả các ngóc ngách cũng đã chật kín. Ông ta gậtđầu tỏ ý hài lòng, gọi Pusyseda tới.
Tôitrùm khăn che mặt đứng sang một bên cùng đám đông gia quyến. Có người muốn bắtchuyện nhưng tôi vờ như không hiểu tiếng Tochari ậm ừ đáp lễ. Rajiva ở vị trídẫn đầu, vầng trán tuy thoáng tiều tụy, nhưng vẻ mặt vẫn điềm tĩnh, tự tại.
LữQuang đằng hắng vài tiếng, đại điện lập tức yên lặng.
- Taphụng mệnh Thiên Vương Đại Tần, chinh phạt vua Khâu Từ - Bạch Thuần tàn bạo,cũng là thuận theo ý muốn dân. Lữ Quang ta được trời giúp sức, lại nhờ uy danhcủa Thiên Vương, đã dẹp tan quân giặc. Thiên Vương Đại Tần phong cho ta làm Tầnkị thường thị, tướng quân An Tây, Hiệu úy Tây vực, giao cho ta trọng tráchthống nhất Tây vực. Vì muốn cảm tạ ơn vua, hôm nay, ta đến chùa Cakra này dânghương lễ phật, cầu cho Khâu Từ quanh năm được mùa màng bội thu, quốc thái dânan. Cầu chúc Thiên Vương thiên thu vạn tuế!
LữQuang ngừng lại, quay sang nói với Pusyseda:
- Xinquốc sư hãy chuyển dịch những lời của ta sang tiếng Tochari.
Pusyseday lệnh.
LữQuang tiếp tục cất giọng oang oang:
- Ta vàothành đã được gần hai tháng. Đến nay Khâu Từ đã yên ổn trở lại, thực là điềumay mắn! Tân vương Bạch Chấn không quản gian khổ, ngày đêm nhọc lòng, công laoto lớn.
Ông tahướng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097116/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.