Đầu Tần Lam ong ong, toàn thân cứng đờ, không ngờ rằng Bùi công tử trước mặt lại làm ra động tác như vậy, sau đó thanh âm trầm khàn vang lên bên tai nói:
"'Tần Lam, nàng nghe cho rõ, ta chưa bao giờ thích Quân Phi Yến, nàng là người duy nhất ta thích từ đầu đến cuối."
Bùm.
Lúc này trong đầu nàng như có thứ gì đó nổ tung, khiến đầu óc Tần Lam bỗng trống rỗng.
Làm sao có thể?
Đúng vậy! Làm sao có thể được.
"'Sau khi nàng hôn mê tỉnh dậy và bị trọng thương, ta đã để ý đến nàng. Ta vẫn tò mò không biết tại sao nàng lại khác trước đây như vậy nên càng để ý đến nàng hơn. Ta ba lần bốn lượt chú ý đến nàng, cứu nàng, từ đầu đều là do sự thay đổi của nàng, phong thái điểm đạm, khí chất lạnh lùng, nếu nàng nói là yêu thích, người mà ta thích chính là Tần Lam, mấy thứ như dung mạo bề ngoài chỉ là để ta biết phân biệt người này là ai, còn điều chân chính khiến ta trầm luân không thể thoát ra chính là linh hồn của nàng, nàng nghe có hiểu không, Tần Lam."
Giọng nói của hắn trầm thấp nhưng hữu lực, như là để chứng minh lời hắn nói là đáng tin cậy, từng chữ hắn nói ra đều rất nghiêm túc.
Tần Lam nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.
Nàng bất lực, nàng quần trí, lòng nàng hổ thẹn, cuối cùng cũng có người gọi tên nàng, Tần Lam.
Không phải Quân Phi Yến, mà là Tần Lam.
Tần Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3330228/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.