"Ta tiền ngươi."
"Không cần đầu, Bùi công tử…"
Tần Lam vừa định từ chối, nhưng Tiêu Phong Hàn đã hành động trước. Xoay người đi ra ngoài, Tần Lam nhìn bóng lưng cao lớn lạnh lùng, suy nghĩ một chút cũng không tiếp tục nói gì thêm, đi theo phía sau. Dọc đường Tần Lam rất yên tĩnh, Tiêu Phong Hàn cũng không chủ động lên tiếng, và chẳng mấy chốc đã đến Quân gia.
"Bùi công tử."
Dưới màn đêm, đôi mắt của Tần Lam buồn buồn, có chút lạnh nhạt, nàng gọi Bùi Linh một tiếng, ngập ngừng giây lát mới tiếp tục nói.
"Bùi công tử, chết đi sau đó lại trùng sinh thành Quân Phi Yến, đối với ta mà nói là cả niềm vui và nổi buồn. Vui mừng là có thể chính tay mình báo thù, oán hận một ngày nào đó có thể tự mình rửa sạch, lo lắng là... rốt cuộc, ta cũng không phải chân chính là Quân Phi Yến, Quân gia đối xử với ta rất tốt, coi ta như báu vật. Dù trong lòng ta thể rằng từ nay về sau sẽ coi họ như người thân, nhưng đôi lúc ta vẫn cảm thấy hoang mang. Suy cho cùng, ta cũng sợ họ biết được sự thật, sau đó có thể sẽ không tha thứ cho ta......"
Tiêu Phong Hàn nghe Tần Lam nói như vậy, lông mày nhíu lại, thầm nghĩ sau đó nàng muốn nói gì hắn cũng không muốn nghe. Quả thật sau đó nghe giọng nàng nói:
"Ta biết tình cảm của Bùi công tử đối với Quân Phi Yến cô nương, đối với ta mà nói giống như chim ác chiếm tổ bồ câu, nhưng Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3330227/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.