Âm thanh của nàng ta rất lớn, dường như là thét lên.
Nàng ta hối hận rồi, không nên so trận này với Quân Phi Yến, thì mặt mũi của nàng ta mất sạch.
Đối mặt với sự cuồng loạn của Đường Ngữ Yên, Tần Lam chỉ là nhấc tay đã khống chế được nàng ta.
“Ta chưa từng nói ta không biết cầm kỳ thi hoạ, là các ngươi muốn huỷ hoại ta, ép ta không thể không tỷ thí, ác độc là các ngươi.”
Giọng của Tần Lam vang lên, nhưng lại lạnh như băng.
“Ta và các người không thù không oán, các ngươi lại ép ta đến vậy, ta chỉ là nghênh chiến mà thôi.”
Hay cho từ nghênh chiến!
Các quý nữ á khẩu không nói được, ngay cả câu phản đối cũng không nói ra được, rốt cuộc hôm nay là tình hình gì, trong lòng mỗi người các nàng đều hiểu rõ cả, chính là muốn sỉ nhục Quân Phi Yến, nhưng từ đầu đến cuối, người ở hiện trường đều trở thành trò cười.
Các nàng cười nhạo Quân Phi Yến thô lỗ, là con gái của quan võ, nhưng ngược lại, người ta cầm cờ song tuyệt.
Đường Ngữ Yên bị Tần Lam nghiêm giọng trách mắng hai câu, cả người đều muốn đứng không vững, liên tục lùi về sau, cho đến khi đỡ được bàn mới đứng vững, nhưng môi lại run cầm cập, lại không dám nói ra một câu nữa.
Mà sự chấn động trong mắt của Tần Hồng Sương quả thật không che giấu nổi.
Sự chấn động của nàng ta lớn hơn bất cứ ai ở đây, bởi vì trong nháy mắt vừa nãy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3310927/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.