“Quận chúa Vân An.”
Tần Lam mở miệng, cắt ngang lời khí thế hung hăng của nàng ta.
“Ừm, hả?”
“Còn có thư và hoạ, vậy thì cứ tiếp tục tỷ thí đi.”
Sịt.
Phù….
Tiếng khí lạnh hít vào và thở ra đồng thời vang lên.
Còn còn còn muốn so?
Quân Phi Yến không chỉ tài đánh cờ tuyệt vời, tài đánh đàn xuất chúng, mà lại còn muốn tiếp tục so thư và hoạ sao?
Không biết vì sao, lồng ngực của mọi người đập bình bịch kịch liệt, Quân Phi Yến đề xuất tiếp tục thi, không phải nói ra nàng nắm chắc phần thắng?
“ Ta thấy sắc trời không còn sớm, cứ tiếp tục dây dưa mãi e rằng làm lỡ thời gian dùng bữa trưa, vậy thì cùng vẽ tranh và bối thư đi.”
Tần Lam nói.
Câu nói vừa dứt, đó thật sự giống như một viên đá lớn rơi vào mặt hồ nước vốn đã không mấy yên ả.
“Cùng, cùng nhau?”
Quân Linh Nhi run rẩy lên tiếng, nàng ta dùng một đôi mắt sùng bái lấp lánh như ánh sao nhìn chằm chằm vào đường tỷ của nhà mình, đường tỷ của nàng ta sao lại bá khí như vậy, lợi hại như vậy, trời ơi ơi ơi ơi.
Nàng ta có một cảm giác!
Đường tỷ của nàng ta có thể thắng!
Đường tỷ của nàng ta có thể thắng Trương Mông và Đường Ngữ Yên, vậy thì nhất định cũng có thể thắng ở vòng thi thư và họa.
"Quân Phi Yến, ngươi cũng quá huênh hoang rồi."
Tô Vân An nhịn một lúc lâu, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3310928/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.