Không biết là ai, run rẩy lên tiếng.
Cuối cùng đánh thức được tất cả quý nữ.
Các quý nữ đồng loạt giật mình, vừa mới từ cảnh giới của tiếng đàn thoát ra, sau đó khuôn mặt tràn đầy sự hoài nghi.
Không phải rất hay, mà là rất lợi hại.
Phải...
Cực kỳ lợi hại.
Không ai trong số các quý nữ ở đây có thể chơi một giai điệu như vậy, không ai dám, bởi vì sai một âm, sẽ gây căng thẳng.
Không cần xét đoán cao thấp.
m đàn của Đường Ngữ Yên hoàn toàn không đáng nhắc đến ở trước mặt Quân Phi Yến.
Trên mặt Tô Vân An cuối cùng cũng lộ ra sự bối rối, nàng ta ngước mắt nhìn về hướng Quân Phi Yến, lúc này đúng là bế tắc, không biết nên nói gì.
Nàng giỏi âm luật, cũng yêu đàn cổ, tất nhiên là biết tài nghệ của Tần Lam ở trước mặt xuất quỷ nhập thần như thế nào.
Nàng ta giống như bị người ta đánh vào đầu một gậy, có chút lâng lâng.
“Tần tỷ tỷ?”
Nàng ta theo ý thức gọi một tiếng, chỉ là âm thanh rất nhỏ, không ai nghe thấy, chỉ có Tần Lam nghe thấy, nàng là người tỉnh táo nhất trong những người này.
Sắc mặt nàng nghiêm túc, đôi môi đỏ mọng khẽ động: “Quận chúa Vân An.”
Một tiếng quận chúa Vân An, cuối cùng làm cho người trước mặt lấy lại tinh thần.
“Quân Phi Yến, ngươi làm sao? Người vậy mà... ngươi ngươi ngươi...!”
Tô Vân An khiếp sợ, tức giận, còn kèm theo lời nói khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3310926/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.