Giọng nói đầy bay bỗng, đầu ngón tay đầy khiêu gợi, tiếng đàn đầy bay nhảy, vô cùng êm ái.
Đường Vũ Yến quả thật đánh đàn rất hay, thấy ai ai cũng nhếch mép cười thể nhận ra là bị hấp dẫn bởi âm thanh của tiếng đàn làm cho tâm trạng vui vẻ hơn.
Cuối cùng tiếng nhạc kết thúc, Đường Vũ Yến thở một hơi, rất tốt, thật sự rất tài năng.
Nàng ta đánh cực kì mượt, thất huyền cầm này quả là nổi danh.
"Quận Chúa, Đường Yến là một kẻ ngốc."
Đường Vũ Yến đứng dậy, quay về hướng quận chúa Vân An hành lễ, nhìn thấy được nụ cười đầy hài lòng của Tô Vân An, tâm trạng của nàng ta càng phấn chấn hơn, cuộc so tài hôm nay thực sự rất có ích, cả hai đều chơi cổ cầm , vừa biểu hiện sự xuất sắc của bản thân và cũng như giành được sự hài lòng của quận chúa Vân An, quả là một mũi tên trúng hai con nhạn .
Đối với Quân Phi Yến...
Đường Vũ Yến mĩm cười: "Quân đại tiểu thư đến lượt ngươi."
Mọi người liền cười khúc khích.
Tô Vân An cũng nhướn mày: "Quân Phi Yến, không làm được thì chỉ cần thừa nhận bản thân mình thất bại."
Quân Linh Nhi và Lục Trúc kìm nén đến đỏ mặt, nhưng vẫn không còn cách nào khác.
Tần Hồng Sương khoé miệng hơi nhếch lên
Quân Phi Yến, ngươi muốn đấu với ta sao, làm sao mà kết thúc dễ dàng như vậy được?
Ngay sau đó, lại thấy Tần Lam nhẹ nhàng nhấc chân ngồi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3310925/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.