Bà Táo khinh bỉ nhìn cô: “Cô không thể tìm một chút hạt giống bình thường được à? Linh điền không phải chỗ thu rác đâu.” 
“Sao lại thu rác, gốc rau trồng xuống là sống được, trong lõi táo cũng có hạt mà.” 
Cô cầm gốc rau và lõi táo, ngập ngừng đưa đồ vào trong. 
Nháy mắt một cái, cô thực sự đã đi vào, cảm giác cơ thể nhẹ như bay. 
Hina 
Cô nhanh chóng vùi đồ xuống đất, còn cố ý vỗ vỗ để chôn thật chặt. 
Sau khi chôn xong, cô còn dùng chân đo đạc một chút, mảnh đất này hình vuông, dài rộng chắc khoảng hai mét.  
Tò mò loanh quanh nghiên cứu một lúc lâu, cô muốn ra ngoài xem thử nhưng không được, không thể bước nổi một bước. 
Sương mù trắng bao quanh mảnh đất này cản cô chặt đến mức không thể bước một bước ra ngoài.  
Chơi chán rồi cô rời khỏi linh điền, cả người vẫn đang đứng trong phòng khách. Nghĩ đến mảnh đất kia, dòng chữ “tăng cường thể lực” tự động hiện lên trong đầu cô, giống như cô vốn đã biết tác dụng của mảnh đất này từ đầu.  
Đầu óc cô vô cùng hưng phấn, lăn qua lăn lại trên giường ngủ thiếp đi lúc nào không biết. 
Trong mơ, cô thấy mình đứng dưới gốc cây táo, những quả táo đỏ tươi treo đầy cành, kéo nhánh cây trĩu xuống, cảnh tượng bội thu khiến cô cười híp cả mắt. 
Cứ như vậy, cô vui vẻ tỉnh dậy từ trong mơ. 
“Đêm qua cháu mơ thấy mình có một miếng đất?” 
Mèo nhỏ nhảy lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749151/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.