“Cháu có khởi đầu tốt đẹp, bà cũng nên cho cháu chút gì ngon ngọt chứ, nếu không ai thèm giúp việc cho miếu Táo thần các người nữa?”
Giở trò xong kể khổ, giọng điệu của Lâm Hoài Hạ trở nên đáng thương.
“Bà nghĩ mà xem, bây giờ ngoại trừ nông thôn còn vài người lớn tuổi thờ Táo quân ra, làm gì còn ai quan tâm đến các người, gia tăng tín đồ khó khăn biết bao.”
“Thế kỷ 21 rồi, các người cũng phải theo kịp thời đại. Các người còn không trả lương cho cháu, vậy chúng ta không phải quan hệ thuê làm, mà là đối tác bình đẳng, cháu đã thể hiện thành ý rồi, có phải bà cũng nên thể hiện một chút không.”
Cuối cùng là thu hút hảo cảm.
“Để có một triệu fan hâm mộ không phải dễ, lúc trước cháu đã cho bà xem rất nhiều video ẩm thực, bà thấy đấy, người ta đăng hàng chục video cũng chưa chắc được 10.000 fan, nếu bà rời bỏ cháu, muốn tìm một người tương tự hợp tác cũng khó.”
“Bà xem bà xấu tính như vậy, cho dù tìm được người tin tưởng, sẵn sàng hợp tác, chắc chắn hai ba ngày cũng bị bà chọc giận mà bỏ đi, có ít người tốt tính như cháu lắm.”
“Bà nói muốn ăn thịt, trưa nay cháu cũng nấu thịt gà cho bà ăn, bà xem cháu tốt với bà như thế.”
Hina
“...”
Lâm Hoài Hạ nói hết những gì có thể nói, mèo nhỏ nhịn hồi lâu mới nói được một câu: “Để ta hỏi một chút.”
Lâm Hoài Hạ hài lòng gật đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749150/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.