🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bà Vương nóng lòng đi vào phòng bếp lấy bát đũa.



“Bác Vương bác Từ, hai bác ăn cơm đi, cháu về trước.”



“Được, lát nữa bác bảo Thanh Trúc rửa nồi mang trả cháu.”



“Dạ.”



Lâm Hoài Hạ vừa đi, hai vợ chồng múc cháo nhanh hơn rất nhiều.



“Đừng nóng vội như thế, múc nửa bát trước đã.”



“Nửa bát không đủ.”



“Ăn xong múc tiếp.”



Hai vợ chồng bưng bát cháo ăn ngon lành, không cần đồ ăn kèm, thêm một miếng cải ướp cũng là xúc phạm độ ngon của cháo rau xanh rồi.



Ông Từ vội vàng ăn hết bát rồi lại nhanh chóng múc thêm một bát nữa cho mình.



“Ông Từ ông giỏi lắm, cướp đồ ăn nhanh như vậy.”



“Cướp cái gì mà cướp, này là tôi ăn nhanh.”



“Hừ, còn lâu tôi mới tin.”



Hai người cắm đầu ăn, ông một bát, tôi một bát, không ai chịu thua ai, cuối cùng nồi cháo rau xanh lớn chỉ còn lại một lớp mỏng. 



Lúc này hai vợ chồng mới nhớ ra trong nhà còn một thằng con trai đang ngủ nướng. 







“Còn lại ngần ấy nó cũng không đủ ăn, chúng ta ăn đi, tí nó dậy tự pha sữa uống.” Lời này là cha ruột nói.



“Thôi để lại một miếng đi, còn bắt nó rửa nồi nữa.” Lời này là mẹ ruột nói.



Ông Từ vỗ vỗ cái bụng no căng của mình, nhìn lớp cháo mỏng dưới đáy nồi, vẫn có chút không nỡ. 



Từ Thanh Trúc ngủ đến hơn mười giờ mới dậy xuống lầu, như thường lệ, cha mẹ đều không ở nhà, để phần cơm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/3749152/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.