Trong nhất thời, Thiền Quyên cũng không biết nói gì, chỉ biết vụng về an ủi, "Nương nương, lão gia trên trời có linh thiêng, nhất định hi vọng ngài bình an."
Bạch Hi Vũ ngẩn người, cuối cùng vẫn im lặng không nói gì.
...............................
Trung tiết thu tháng 11, cung nhân vì tổ chức sinh nhật cho Hoàng Đế mà tất bật gần một tháng, mọi việc mới xem như đâu vào đấy.
Bạch quý phi thân là cấp bậc phi tần duy nhất trong cung, nhưng việc lo bận tổ chức Trung thu không cần nàng nhúng tay bận bịu, từ trước giờ đều do một tay Bạch công công lo liệu, bây giờ Bạch công công qua đời, cũng không ai biết Hoàng thượng muốn giao trọng trách này cho người nào.
Bạch quý phi trái lại vô cùng thờ ơ, nàng tự biết bản thân từ khi xuất hương đã không có chỗ dựa, ngoại trừ việc thích gây sự chú ý của Mạnh Tĩnh, chuyện khác thì không hề bận tâm.
Nàng ngồi trước bàn trang điểm, cẩn thận vẽ lông mày, vậy mà hơn nửa canh giờ cũng không thể vẽ đúng, nàng liền thẳng tay quăng bút, gọi Thuyền Quyên, "Đi Tây phòng lấy cho bổn cung nón che nghiêng mành sa đen."
Thuyền Quyên không lập tức di chuyển, do dự nói: "Nương nương, như vậy không tốt...."
Bạch Hi nói: "Có gì không tốt, bổn cung đang chịu tang hiếu kính phụ thân, vốn không nên tham gia tiệc tùng lễ lộc, nhưng đây là tiệc mừng sinh nhật Hoàng thượng, bổn cung không thể không đi, đành phải làm vậy."
Yến hội mới vừa bắt đầu, quan lại trong triều hầu như đều đông đủ. Bạch Hi Vũ đến nơi sớm, ngồi ở bên tay trái chủ vị, nhẹ nhàng xoay chén rượu trong tay. Xuyên qua bức màn sa mỏng che trên mặt, hắn có thể nhìn rõ ràng thường có quan lại nhìn lén mình, có người trên mặt còn toát ra vẻ thương hại không hề dấu giếm.
Bọn họ không cần thương hại, bản thân hắn đang còn phải tự thương hại mình đây.
Quan lại tham gia yến tiệc nhìn chằm chằm hắn, tay cũng buông rượu, chờ xem trò hay.
Mạnh Tĩnh quay đầu nhìn nàng, không nói một câu, trong mắt y là hàn ý lạnh lẽo.
Bạch Hi Vũ mấp máy môi, suy nghĩ một chút mới nhỏ giọng, "Bệ Hạ, không bằng, Ngài ban thưởng cho nô tì chén rượu này có được không?"
Mạnh Tĩnh không biết được phía sau mảnh hắc sa kia Bạch Hi đang nghĩ gì, y có chút nghiền ngẫm nhìn Bạch quý phi, y quơ quơ chén rượu, "Ngươi muốn nó?"
Bạch Hi Vũ gật đầu: "Ân"
Không ai biết Mạnh Tĩnh đang nghĩ gì, chỉ thấy y cười khẽ một tiếng, đưa chén rượu cho Bạch Hi Vũ, "Ngươi thích thì lấy đi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]