15 phút sau đó chồng mình mới mua được vé.
- "Vào thôi!"
Thọ nói, vừa bước đi được vài bước thì chồng mình chặn lại:
- "Khoan đã. Đã thống nhất hôm nay ông chi tiền rồi mà. Tiền vé trả tôi."
Thọ lười biếng rút ví. Rút thẻ đặt vào tay chồng mình. Ôi ngầu vãi!
Xong liền đút hai tay vào túi quần đủng đỉnh đi trước.
Chồng mình đút thẻ vào túi quần.
Trên vai thì kiệu con, tay không quên lắm lấy tay vợ lôi đi đuổi theo Thọ.
- "Mật khẩu là gì?"
- "Là ngày đó."
Chồng mình cau mày suy nghĩ. Cuối cùng cũng hiểu, à lên một tiếng.
Mình thì chẳng hiểu mô tê gì. Nhưng mình cũng chẳng buồn tò mò chuyện đó.
- "Con muốn đi thủy cung!"
Bé cưng thích thú reo lên. Chỉ về tấm biển thủy cung phía trước.
Tôi nhìn về phía đó, bỗng thở dài một tiếng. Nơi đây cất dấu bao nhiêu kỉ niệm tuổi học trò. Không có nỗi buồn, chỉ có những ký ức vô cùng vui vẻ. Với chồng và với người ấy. Người mà tôi đã từng rất thích.
Tay tôi bỗng siết chặt tay chồng. Chồng tôi hiểu ý, liền nói:
- "Bống ngoan, giờ nhà mình đi ăn trước đã. Lát nữa sẽ đi thủy cung. Có được không?"
Tiến làm mặt nhăn nhó, một tay xoa xoa bụng.
Bé con thương bố, mỉm cười đáp:
- "Được ạ!"
Tôi đưa tay bế bé xuống:
- "Nào. Xuống mẹ dắt đi. Không bố mỏi."
Mình dắt tay con tung tăng phía trước. Ở đằng sau nghe tiếng Thọ thở dài thườn thượt:
- "Ông làm tôi ghen tị chết đi được. Ai mà chả biết gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-bo-duoc-mua/34637/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.