🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một đêm ngủ ngon, Nhan Thủy Minh thoải mái tỉnh dậy trên chiếc giường không quá quen thuộc, rất sạch sẽ mộc mạc, còn mang theo mùi cỏ xanh đặc trưng của Bành Thạch Nhai. Nhưng Bành Thạch Nhai lại không ở đây, mép chăn cũng được dém cẩn thận vào vai hắn, bên kia giường bằng phẳng không có một nếp nhăn, có lẽ y đã dậy từ lâu rồi.



Nhan Thủy Minh xoa xoa thái dương một lát, xuống giường khoác áo.



Trong phòng không có ai, trong phòng chất củi cũng không có ai, ngoài sân cũng không có ai, chỉ có một con thỏ núi không thích cử động, một cây lê lớn sai hoa đang lay động cành cây phủ đầy hoa tuyết.



Nhan Thủy Minh phiền muộn quay lại về phòng, nhìn thấy trên bàn có sẵn cháo trắng và rau xào, hóa ra bên dưới còn đè một tờ giấy:



—— sẽ về nhanh, nhanh lắm nhanh lắm.



Một tờ giấy nhỏ bằng lòng bàn tay, chữ Khải không khác khi hắn mới học viết chữ là bao, non nớt trẻ tuổi. Gần mười năm trôi qua, Nhan Thủy Minh đã không còn viết chữ như thế này nữa rồi, Bành Thạch Nhai lại dừng chân, sử dụng chữ viết không được thành thục do người thầy là hắn dạy bảo, dạy bao nhiêu biết bấy nhiêu.



Nhan Thủy Minh vuốt nét mực đã khô, ngoài lời đảm bảo chắc chắn, hắn cũng đọc được một tia sốt ruột từ hàng chữ ngay thẳng này. Bành Thạch Nhai quá lo được lo mất như thể sợ hắn chạy mất, cũng may y đã to gan hơn một chút, biết biểu đạt suy nghĩ cùng mong muốn của

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dua-be-xui-xeo/3318029/chuong-25.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.