Quý cô Diệp Đào Yêu, đệ nhất mỹ nhân kiêm đệ nhất tiểu thư danh giá của thủ đô khi bị ngó lơ thì tỏ vẻ, không cách nào nhẫn nhịn được chuyện này!
Nhưng xét thấy cô không phải đối thủ của người ta... À, không, xét thấy người ta là ân nhân cứu mạng của mình, cô rộng lượng tỏ ý dù không nhịn được thì cô cũng phải nhịn xuống.
Ngủ!
Giác quan thứ sáu nói cho Diệp Đào Yêu rất rõ ràng rằng người đàn ông kia thật sự không có ý đồ gì với cô, nên cô hoàn toàn yên tâm nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, Diệp Đào Yêu choàng tỉnh.
Ừm... Cảm giác rất tuyệt!
Đây là thứ gì?
Diệp Đào Yêu nhắm mắt lại, hưởng thụ giơ lòng bàn tay lên sờ soạng trên thứ "trơn mượt như tơ lụa mà lại rộng rãi, vừa co dãn vừa rắn chắc" kia.
Sờ chốc lát, cô mới chịu từ từ mở mắt ra.
Hả hả hả... Ngực? Trong ngực?
Trong ngực đàn ông?
Diệp Đào Yêu càng lúc càng trợn to mắt, chuyện tối hôm qua dần hiện lên trong đầu cô.
"Có phải cảm giác rất tuyệt vời không?"
Diệp Đào Yêu còn chưa kịp nghĩ nhiều thì một giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ vang lên trên đầu cô.
"Đúng vậy, cảm giác rất tuyệt luôn!" Diệp Đào Yêu thuận miệng đáp.
Ăn ngay nói thật là phẩm chất tốt nhất mà cô có.
A... Không đúng!
Diệp Đào Yêu giật mình, cơn mơ ngủ lúc này tan biến, đầu óc tỉnh táo hoàn toàn.
Cô vội vã rụt tay lại, ngẩng đầu nhìn... ôi xấu hổ quá!
Tối hôm qua cô cô cô... không phải cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/225694/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.