Ừ.
Còn có thể nâng cao khí thế của con người.
Ngồi trong một phòng làm việc cao cấp, uy nghiêm, hoành tránh như vậy, cho dù là tôm nhỏ cũng tìm được một chút khí thế tự tin.
Sau khi Diệp Đào Yêu tham quan xong tổng thể bố cục của phòng làm việc, lại bắt đầu chiêm ngưỡng các loại đồ cổ được bày trong phòng.
Diệp Đào Yêu càng nhìn kỹ, trong lòng càng run rẩy.
Ôi, vô cùng khủng khiếp!
Tất cả đồ cổ tranh chữ trong căn phòng làm việc này, bất kể là một món đồ nào thì đều là báu vật vô giá.
Thế mà những báu vật này lại bị bày ở một bên đầy tuỳ ý như vậy, không hề có biện pháp bảo vệ an toàn, thấy thế mà tim của Diệp Đào Yêu run cả lên.
Về sau nếu cô có ra vào nơi này, chắc chắn phải cách xa những món đồ cổ này ra!
Nói cách khác vô ý đập vỡ một thứ thì không phải là chuyện bán thân hai năm rưỡi là có thể giải quyết được.
Ít nhất cũng phải bán thân hai đời!
Tham quan hết toàn bộ, Diệp Đào Yêu đánh giá phòng làm việc này rất lớn rất đẹp.
Thế nhưng…
Thứ gì càng tốt đẹp lại càng nguy hiểm.
Để nửa kiếp này, còn có cả kiếp sau, kiếp sau nữa, kiếp sau nữa nữa không phải bán thân làm đầy tớ cho Lâu Ngâm Tiêu, cô vẫn nên ít ra vào chốn này thì hơn.
Đúng.
Trân quý tự do, rời xa Lâu Ngâm Tiêu… cùng với phòng làm việc của anh!
Cô đang nghĩ đến thất thần, giọng nói của Lâu Ngâm Tiêu bỗng nhiên vang lên cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/1070173/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.