Ừm.
Không sao.
Cô không đau lòng.
Cô cũng không tức giận.
Đó chỉ là một kẻ có cũng như không, bất kể anh ta thế nào thì đều chẳng liên quan gì tới cô.
Cô chỉ cần cứu được anh trai là tốt rồi.
Chỉ cần anh trai cô còn ở đây, mọi thứ đều là phù du.
Đúng vậy!
Chỉ cần anh trai của cô bình yên, mọi chuyện khác đều chẳng sao hết!
Dọc đường đi không ai nói gì. Khi đến bệnh viện, Diệp Đào Yêu dẫn Lâu Ngâm Tiêu tới tòa nhà điều trị.
Cô quen thuộc đi tới phòng điều trị tích cực của anh trai Diệp Chấn Đình, dán sát lên lớp kính của phòng điều trị thì thào nói chuyện với anh trai một lát, rồi đi tìm bác sĩ trưởng điều trị cho Diệp Chấn Đình hỏi tình hình của anh.
Lúc cô áp sát vào tấm kính, giọng cô quá nhỏ nên Lâu Ngâm Tiêu không thể nghe rõ cô đã nói gì với Diệp Chấn Đình.
Nhưng khi anh cùng Diệp Đào Yêu vào phòng bác sĩ, nghe bác sĩ điều trị cho Diệp Chấn Đình nói rằng tình hình của anh ấy đang có chuyển biến tốt đẹp, có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, anh lập tức thấy đôi mắt vốn buồn bã u ám của Diệp Đào Yêu lập tức sáng ngời.
Đôi mắt màu đen vừa to tròn vừa sáng rỡ đó hệt như bầu trời quang đãng vừa được rửa sạch sau cơn mưa, sạch sẽ thuần khiết, cực kỳ động lòng người.
Lâu Ngâm Tiêu nhìn đôi mắt xinh đẹp ngời sáng đó, thấy bên trong đột nhiên tỏa ra tia sáng chói mắt, anh lập tức cảm thấy một bộ phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/1070164/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.