Cô chợt nhớ tới điều gì đó, bèn khẽ ho một cái rất mất tự nhiên: "À chuyện là... Anh bảo tôi làm công để trả nợ, vậy mỗi tháng anh trả tôi bao nhiêu?"
Dù sao cô cũng phải biết rõ mỗi tháng mình kiếm được bao nhiêu để tính xem phải mất bao lâu mới trả nợ được ba trăm nghìn tệ kia.
Nhớ đến chuyện tự dưng nợ ba trăm nghìn, Diệp Đào Yêu lập tức thấy tim gan thận phổi đều nhoi nhói, toàn thân khó chịu.
Nếu tư bản đều gian trá bá đạo không phân biệt phải trái như Lâu đại BOSS này, người nghèo sống dưới gầm trời này còn đâu đường sống, tất cả đều đi nhảy lầu hết cho xong.
Điện thoại của Lâu Ngâm Tiêu vang lên, anh rút điện thoại ra, ánh mắt nhìn lên màn hình, hỏi cô một cách không để ý lắm: "Cô muốn bao nhiêu?"
"Hả..." Diệp Đào Yêu dò hỏi: "Mỗi tháng mười nghìn tệ?"
Cô còn chưa tốt nghiệp cấp ba, nhưng vì chuyện gia đình mà đã phải thôi học.
Loại người chưa tốt nghiệp như cô mà đi làm, mỗi tháng kiếm được ba nghìn tệ đã là tốt lắm rồi.
Nhưng vị đại BOSS này trông có vẻ rất giàu, mà ba trăm nghìn kia là cô tự dưng mắc nợ, nên muốn trả cho xong hết thật nhanh, nên cô bèn to gan đòi mười nghìn tệ một tháng.
Diệp Đào Yêu nói xong mà lòng cực kỳ chột dạ, căng thẳng tới mức ngồi ngay ngắn, chờ lời cười nhạo chế giễu sắc bén của Lâu đại BOSS.
Dù sao cô được lĩnh giáo những lời ác độc khắc nghiệt của Lâu đại BOSS không chỉ một lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-vo-vao-trong-ong-xa-xin-nuong-tay/1070165/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.