Ờ… Viên đại nhân của Lễ bộ, nghĩa là ông ta vẫn chưa quay lại triều.
Không lạ gì Chung…
Ơ, không đúng!
Bây giờ có phải chỉ là chuyện của Viên đại nhân nữa đâu?
Chiếu thư này mà công bố thiên hạ, e rằng ta bị móc họng bằng lời chỉ trích mất thôi! Hơn nữa! Lại còn bảo ta giám quốc nữa chứ!
Ta chỉ biết bổ củi, nhóm lửa, nấu cơm, có lẽ còn học thêm được mốn ăn chơi hưởng thụ trong cung…
Hay là ta lên triều biểu diễn tung chảo cho bách quan xem đi!
Ta lúng túng, nắm chặt chiếu thư, mắt đỏ hoe.
Chung Trạch có vẻ cũng không định giải thích gì thêm, ăn xong bữa liền vội vã quay về Cần Chính điện bàn bạc việc xuất chinh với các võ quan.
Sáng hôm sau, hoàng thượng trong buổi triều đã chính thức công bố chiếu thư này trước thiên hạ.
Theo lời Thất Lan nói, khi đó có hai người ngất xỉu tại chỗ, năm người bị đưa vào Thái y viện cứu chữa, còn những kẻ quỳ dập đầu không đếm xuể.
Chung Trạch định xuống triều dùng bữa sáng, bảo Đại tổng quản mang cho bọn họ vài tấm đệm, đỡ cho bọn họ đập đầu mạnh quá lại xảy ra chuyện.
Đến khi ta ở Chiêu Hoa điện nghe tin này, mấy kẻ quỳ cuối cùng cũng đã bị kéo đi cứu chữa.
Sáng sớm ngày thứ năm, ta nghĩ mình phải đi tiễn Chung Trạch xuất chinh.
Vừa bò dậy chạy ra sân, Chung Tư Triết mặc một thân triều phục màu lam, đang ngắm cây quế trong sân.
Thấy ta vừa đi giày vừa lao ra, y cười lộ ra tám cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tu-dong-y/4799185/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.