Ta đã được Chung Trạch bảo vệ suốt ba năm.
Tô Tử Y sắp mười bảy tuổi này, sẽ không lùi lại dù chỉ một bước.
Ngày đầu tiên lên triều, ta mới biết hoàng đế phải xử lý bao nhiêu việc kỳ quặc trên đời.
Hoặc cũng có thể… những việc mà Chung Trạch trước đây lười đối phó, đều bị đem ra để dằn mặt ta.
Tỷ như có một vị quan phương Nam mà ta chẳng hề quen biết, mỗi ngày đều dâng tấu biểu với nội dung sáng chào tối hỏi.
Chung Tư Triết nghiến răng phê xong tấu, còn cố tình truyền lời rằng không cần phải thỉnh an nữa.
Kết quả, tấu chương lần sau biến thành:
“Công chúa đại nhân, người ăn có ngon không? Người ngủ có yên không? Người có muốn nếm thử trái cây đặc sản của chúng thần không?”
... Ngoại trừ câu cuối, những câu còn lại ta đều muốn phán hắn ta tội “quấy rối”.
“Không sao đâu, không sao đâu, ít nhất chứng tỏ Chiêu Hoa Công chúa của chúng ta rất được quan tâm đấy.”
Chung Tư Triết vỗ vai ta, an ủi như vậy.
“Vậy… Hoàng thượng trước đây, cũng thường xuyên được thỉnh an như thế sao?”
Ta nhớ lại, tuy Chung Trạch không phải người sạch sẽ, nhưng trên long án của hắn tuyệt đối chưa bao giờ có nhiều tấu chương chất cao như thế này, ta nhất thời cảm thấy khó xử.
Không biết là do ta quá kém cỏi, hay là có điều gì đó không đúng…
Nhưng hiểu tính tình của Chung Trạch, chắc chắn hắn có cả trăm cách để xử lý bọn họ.
Ta đang hơi chán nản thì Thất Lan bỗng chạy đến, ghé sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tu-dong-y/4799186/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.