Chỉ nhận vị chính thê mà thân mẫu chỉ định, cùng A Vận tỷ tỷ, người bị tiểu phiên bang ép gả vào cung.
Ta đoán, Chung Thiển nhất định là một cô nương rất, rất tốt.
Tốt đến mức khiến Chung Trạch lưu luyến nàng ấy suốt bao năm không quên.
Chẳng trách hôm gia yến, Chung Trạch lại khoan dung khác thường với Chung Tư Triết.
Có lẽ vì khi nhìn thấy người đệ đệ ấy, hắn lại nhớ đến tỷ tỷ của y.
Chung Tư Triết rõ ràng mới mười tám tuổi, vậy mà tính nết đã xấu đến quá quắt, thật đáng tiếc cho gương mặt tuấn tú kia.
Tối hôm ấy, chính y là người bảo muốn lén đưa ta đi xem sao Ngưu Lang Chức Nữ.
Nhưng người bỏ ta lại một mình trên giả sơn, cũng là y.
Đại khái qua một canh giờ, Chung Tư Triết quay lại, nhìn ta nghiêng đầu, vẻ ngạc nhiên:
“Sao ngươi không khóc?”
“Có hơi lạnh, nhưng cảnh ở đây đẹp lắm, còn hơn bị nhốt trong phòng củi của Nhị thúc.”
Ta thật lòng đáp, rồi không kìm được mà hắt hơi một cái.
Chung Tư Triết khựng lại, đưa tay nhấc ngang hông ta, nhẹ nhàng đưa xuống khỏi giả sơn, khinh công của y quả thật không tệ, chẳng trách trong đội săn b.ắ.n của Chung Trạch lại không có tên y.
“Ngươi chính là vị tần phi mà tên Đường Tung kia dâng cho hoàng huynh à?”
Y cúi xuống hỏi ta.
“Học lanh lẹ chút đi, đừng để ai cũng lừa được.”
Chung Tư Triết lẩm bẩm, rồi đưa ta đến cổng hậu cung:
“Về đi, lấy chăn đắp kỹ, uống nước nóng cho ấm. Chậc, đừng nhìn ta, ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-tu-dong-y/4799182/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.