Thời gian vừa chậm rãi vừa vội vã trôi qua nhanh như thế.Lúc này Lư Hiểu Khê cùng Ngôn Thừa Hi đã đáp cánh an toàn.Cô chậm rãi đi theo bên cạnh của cậu lướt app đặt xe về lại khu nhà của cả hai.Hai người bọn cô là cố tình giấu thời gian về nên đám Mễ Ái sẽ không biết rõ mà đến đón.
Mới đó mà đã 6 tháng trôi qua,nhưng cô lại không cảm thấy mình thật sự đã rời đi được một thời gian lâu như thế.Trên đường xe chạy về khu nhà sẽ băng qua con đường Di Cư,là con đường mỗi ngày bọn cô đều đạp xe đến trường.Trường Tiểu Học và cấp 2 hay nhà trẻ đều nằm trên con đường này.
Lư Hiểu Khê hoài niệm dựa đầu vào bên cửa kính,đôi mắt trong veo nhìn đến khung cảnh lướt qua bên ngoài.Dường như bác tài hiểu ý nên xe cũng chạy chậm đi,từng khoảng khắc từng nơi đều có kỉ niệm đọng lại.
Trong một khoảng khắc bóng dáng hai đứa trẻ hiện lên bên ngoài cửa kính khiến đồng tử của cô co thắt lại.Cậu nhóc tầm 7 tuổi dịu dàng dắt tay một bé gái,lâu lâu lại giúp cô bé chỉnh lại mái tóc bị gió thổi bay.Chỉ là một khoảng khắc diễn ra trong chớp nhoáng nhưng lại khiến đáy mắt cô cay xè,cô nhớ bọn cô của ngày thơ ấu,cô nhớ anh…
Lư Hiểu Khê đưa tay lau vội đi ngấn nước trên mi mắt,biết rõ nhìn đâu cũng sẽ thấy bóng hình anh nhưng cô lại cố chấp mà hoài niệm.Gương mặt thiếu nữ không dấu nổi nét buồn tủi mà nhìn xuống mũi giày.Rất lâu rồi cô không có khóc,nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-truc-ma/3443380/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.