Cuộc trò chuyện cứ thế mà kéo dài đến tận 11 giờ đêm,bọn họ nói về tương lai về chuyện sau này sẽ làm gì và cả những câu chuyện nhàm chán ngoài lề.Rất nhiều chuyện nhưng không có câu chuyện nào đề cập đến ba từ Quý Trạch Viễn.Dường như anh đã trở thành điều cấm kị nên không ai nhắc đến.
Đến buổi sáng hôm sau Lư Hiểu Khê mới qua nhà họ Quý thăm ông bà nội được.Cô cầm theo giỏ trái cây đi về ngôi biệt thự ở đối diện.Trong lòng vừa thẫn thờ vừa bồi hồi,vừa tiến vào cánh cổng lớn thì bác làm vườn bất ngờ mà lớn giọng.
- Tiểu Khê…
Nhìn vẻ mặt như nhìn thấy ma kia cô lại thấy buồn cười,cô mới đi có bao lâu chứ vậy mà không nhận ra cô rồi.Lư Hiểu Khê đi lại gần bác làm vườn mà cất giọng.
- Là cháu đây,bác vẫn khỏe chứ ạ.
- Ta tưởng không gặp được con nữa đấy,sao tự dưng lại chuyển nhà thế.
- Cha cháu chuyển công tác đó ạ.
- À À mau vào bên trong đi,ông bà chủ thể nào vui đến khóc mất.
- Dạ vậy cháu vào bên trong đây.
Theo thói quen cô không đi thẳng vào bên trong mà vòng qua bên hiên nhà.Ông bà nội Quý thường xuyên ngồi ngoài này đọc báo lắm.Quả nhiên đúng như cô đoán,từ đằng xa đã trông thấy bà nội Quý ngồi gọt trái cây cho ông nội Quý.
Thời gian dường như quay lại trước đây,khi đó mỗi lần cô tới đều sẽ nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng bên cạnh sẽ còn có anh nữa bây giờ thì chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-truc-ma/3443381/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.