Hạ Vân Phong bị đá quỳ trên mặt đất, thắt lưng y bị Ngao Dương đá thật đau, y chịu đựng đau muốn đứng lên.
Nhưng mỗi một lần Ngao Dương đều có biện pháp làm cho y không thể đứng dậy……
Đẩy, đá, đạp……
Hết thảy đều dùng qua.
Hạ Vân Phong cụp đầu xuống, ngã ngồi trên mặt đất, thấy không rõ lắm vẻ mặt giờ phút này của y: “A Lục……” giọng nói y rất thấp, nhưng lộ ra vài tia nghẹn ngào khó có thể phát hiện……
“A Lục?” Ngao Dương ý vị thâm trường cười hai tiếng, hắn đứng trước người Hạ Vân Phong, nâng cằm nam nhân lên, hắn dương tay liền hung hăng thưởng cho Hạ Vân Phong một bạt tai……
Hạ Vân Phong lần này bị đánh cho nghiêng đầu……
Sắc mặt y tái nhợt.
Trên gương mặt luôn một bộ lười biếng và bình tĩnh, giờ đây hiện ra vài tia yếu ớt……
“Ngươi hiện tại đang kêu a thất a bát cũng vô dụng thôi.” Cảm giác thỏa mãn trong mắt Ngao Dương tiếp tục tăng lên, cười nhạo Hạ Vân Phong thiên chân, đều lúc này rồi còn kêu cái gì “A Lục”.
Hạ Vân Phong bị Ngao Dương đánh cho hai má đều phiếm đỏ, đôi mắt kia của y cũng mang theo co rút đau đớn rất nhỏ: “Ta không biết lô hàng kia ở nơi nào, ngươi hỏi sai……”
Y lời còn chưa nói xong, bụng đã bị trúng một cước……
Ngô……
Bởi vì quá mức đau đớn, cái tay ôm bụng của y kia, cũng đang run run……
Y không biết.
Y thật sự không biết……
Trên khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934992/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.