Chương trước
Chương sau
“Ừ.” Hạ Vân Phong lên tiếng trả lời, Y cũng không có hỏi Hạ Đông vì sao ở loại địa phương này:“Ta có thể đi vào không?”

Hạ Đông mở cửa để cho Hạ Vân Phong vào phòng……

Phòng ở rất nhỏ nhưng lại thập phần sạch sẽ.

Hạ Vân Phong nhìn thấy Hạ Đông đóng cửa lại, hắn cũng không có hỏi câu nào. Hạ Đông vào phòng đem đồ ăn đặt lên bàn, Hạ Vân Phong đứng ở trong phòng cũng không có ngồi xuống, y chính là đi khắp nơi nhìn nhìn. Không gian nơi này rất nhỏ, ngay cả phòng kháchcũng không có, trong nhà cũng chỉ có cái bàn cùng giường, còn có một cái tủ quần áo đơn sơ.

Phòng bếp cũng rất nhỏ, phòng tắm cũng chỉ có thể chứa được hai người. Phòng ở thực cũ, điều kiện nơi này tuy rằng rất kém cỏi, nhưng Hạ Đông quét tước rất sạch sẽ.

Trong nhà thực sạch sẽ, chăn đệm rất mới.

Hạ Vân Phong phát hiện trong nhà Hạ Đông chỉ có một đôi dép lê, một cái khăn mặt, một cái bàn chải đánh răng, hơn nữa trong phòng chỉ có giường đơn, Hạ Đông dĩ nhiên là một người ở.

“Lần trước ta nhìn thấy ngươi cùng mấy đại lão bản Đông khu bàn chuyện làm ăn, hiện tại ngươi vì sao lại ở nơi này?” Hạ Vân Phong cũng không có quan tâm nhiều lắm, y hỏi rất trực tiếp.

“Nơi này rất tốt.” Hạ Đông lôi kéo sàng đan, sắp xếp sạch sẽ mới để cho Hạ Vân Phong ngồi xuống. Hắn một bên săp xếp lại đồ ăn, một bên trả lời Hạ Vân Phong, “Chuyện làm ăn đó…không có đàm thành.”

Hạ Vân Phong cũng không hỏi.

“Vân gia, ngươi ngồi trong chốc lát, ta đi nấu cơm.” Đã sắp chín giờ rồi Hạ Đông còn chưa có ăn cơm, Hạ Vân Phong nhìn thấy hắn đem mấy thứ kia đi đến phòng bếp, cũng đi theo vào.

Hạ Vân Phong cũng không quấy rầy hắn, liền đứng ở cửa phòng bếp nhìn Hạ Đông rửa đồ ăn, nấu cơm.

Hạ Đông bảo y đi ra ngoài ngồi, nơi này có rất nhiều khói dầu, nhưng Hạ Vân Phong vẫn đứng ở chỗ này không có đi. Y cùng Hạ Đông hàn huyên trong chốc lát, mới biết được Hạ Đông vừa kết thúc công việc trở về.

Hạ Đông hiện tại cũng không đánh quyền nữa, hơn nữa hắn từng là “Tâm phúc” của Hạ Vân Phong nên hiện tại cũng không ai dám dùng hắn, hơn nữa Hạ Đông đi vừa đúng lúc, bên ngoài rất nhiều người nói là Hạ Đông bán đứng Hạ Vân Phong, người như thế ai còn dám dùng, cho nên công tác trước kia đều làm không được, vì thế Hạ Đông đành đi làm vệ sĩ ở biệt thự cao cấp.

Nói dễ nghe chút là vệ sĩ, nói khó nghe chút là trông cửa. (=..= khổ thân ca)

Hạ Vân Phong nhìn hắn làm xong đồ ăn, đem đồ ăn bưng đến bên ngoài, y cũng thay Hạ Đông bưng một mâm đồ ăn, Hạ Đông cầm bát đũa cho y bảo y cùng nhau ăn, y cũng rất thích ý.

Bởi vì.

Y còn chưa có nếm qua đồ ăn nhi tử làm, rất đơn giản xào một vài món đơn giản, Hạ Vân Phong thưởng thức tay nghề Hạ Đông, quả thật không sai, hương vị được lắm, y phá lệ ca ngợi Hạ Đông.

“Hương vị cũng không tệ lắm.” Hạ Vân Phong ăn thật chậm, chậm rãi nhấm nuốt. Hạ Vân Phong rất muốn hỏi Hạ Đông, phòng ở cùng xe trước kia y cấp Hạ Đông mua, đều đi đâu rồi, mấy thứ kia là có thể đổi thảnh tiền mặt.

Hạ Đông biết Hạ Vân Phong suy nghĩ cái gì, hắn quy củ gắp đồ ăn cho Hạ Vân Phong:“Phòng ở cùng xe ta đều bán đi rồi, A Lâm nói hắn muốn ra nước ngoài du học.”

Hạ Vân Phong ngừng lại động tác, con ngươi trầm ổn lười biếng kia nhìn chằm chằm Hạ Đông.

“Ta đã đưa hắn đi rồi.” Hạ Đông nói thực tự nhiên, hắn đứng lên đi xới cơm, lúc trở về lại bưng đếncho Hạ Vân Phong một chén nước,“Vân gia, đồ ăn hơi khô, ngươi uống nước đi.”

“ Ừ.” Hạ Vân Phong gật đầu, y vươn tay gắp đồ ăncho Hạ Đông,“Ngươi cũng mệt mỏi rồi, ăn nhiều một chút.” giọng nói y chậm lại, y cũng thực quan tâm Hạ Đông vì Hạ Đông cũng là con của y…… ( sao trước thúc ko quan tâm mà giờ quan tâm thế =.=)

Hạ Đông ngây ngẩn cả người.

Bởi vì Hạ Vân Phong cẩn thận gắp đồ ăn cho hắn, hắn trước kia lúc về nhà ăn cơm, đều chỉ thấy Hạ Vân Phong gắp đồ ăn cho huynh đệ hắn nhưng mà hắn chưa được gắp qua…… (=..= sau này biết tay Đông ca nga thúc)

“Ăn đi.” Hạ Vân Phong nở nụ cười,“Đồ ăn nguội rồi sẽ không ăn ngon nữa.”

Hạ Đông bình tĩnh nói lại y: “Ngươi cũng ăn đi.”

Bên ngoài mưa rơi tí tách không ngừng, Hạ Vân Phong chậm rãi ăn đồ ăn Hạ Đông làm, mà Hạ Đông lại gắp thức ăn cho y, Hạ Đông vẫn là như cũ thực nghe lời.

“Một mình hắn đi xa như vậy, ngươi yên tâm?” Hạ Vân Phong không hiểu được, Hạ Đông vì sao liều mạng cùng với A Lâm cùng một chỗ, hiện tại lại để cho A Lâm đi xa như vậy.

“Hắn muốn đi.” Hạ Đông trả lời rất đơn giản.

Hắn muốn đi thì cho hắn đi?

Hạ Vân Phong nuốt thức ăn xuống sau, mới chậm rãi hỏi:“Ngươi như thế nào không lưu hắn lại?”

Hạ Đông không nói.

Hạ Vân Phong nhìn thấy động tác trên tay hắn hơi dừng lại, y ngắn ngủi lưu ý liếc mắt một cái, liền tiếp tục ăn cơm, nhưng một lát sau Hạ Đông lại ngẩng đầu nhìn y……

Hạ Đông nhìn y thật lâu, mới nói ra tiếng: “Ngươi hy vọng ta lưu hắn sao?”

Hạ Đông đang hỏi y.

Cũng muốn biết ý của y.

Hạ Vân Phong không có trả lời, này cũng không phải chuyện y không hy vọng thì sẽ không phát sinh, lần trước Hạ Đông đã thể hiện cho y xem rồi, kỳ thật y hy vọng hay không hy vọng cũng không quan trọng.

“Hắn còn có thể trở về không?” Hạ Vân Phong nhịn không được hỏi lại Hạ Đông.

Hạ Đông lắc đầu:“Không biết.”

“Ngươi không cùng hắn liên hệ?” Hạ Vân Phong hoãn thanh.

“Phí liên lạc rất tốn kém.” Hạ Đông trả lời Hạ Vân Phong như vậy.

“Ngươi đem số tiền này đều cho hắn, hắn đời này cũng ăn không hết, người trong nhà của hắn cũng đều đủ dùng nữa.” Hạ Vân Phong đem đĩa sò chậm rãi đưa đến trước mặt Hạ Đông.

Hạ Đông nói tiếng “Cám ơn”, tiếp theo đó lại bình tĩnh tỏ ý: “Không phải toàn bộ cho hắn, chính là cho hắn một phần, còn lại một phần ta dùng để trả nợ rồi.”

“Nợ gì?” Hạ Vân Phong nghi hoặc.

Hạ Đông trầm mặc, hắn thực nhã nhặn ăn sò, tựa hồ là không nghĩ trả lời vấn đề của Hạ Vân Phong nhưng Hạ Vân Phong lại thật sự rất muốn hỏi này rốt cuộc là cái gì……

Bởi vì.

Y nhớ rõ, lần trước khi Hạ Đông mạo hiểm thay y đem một số văn kiện đem đi, ở trước khi công ty bị Ngao Dương thâu tóm, Hạ Vân Phong rửa tiền mua rất nhiều ngoại hối.

Nhưng Hạ Vân Phong gần đây xem tin tức, ngoại hối y mua đang bị rớt giá, toàn thể đều rớt……

Không phải là…

Không phải là Hạ Đông……

Hạ Vân Phong nhíu mày, y không có hỏi lại Hạ Đông nữa, bởi vì y đã biết đáp án, Hạ Đông thay y trả khoản nợ này, thay y bổ khuyết.

“Ngươi vì sao không nói cho ta biết, ta có thể hỗ trợ nghĩ biện pháp.” Hạ Vân Phong cảm thấy Hạ Đông có chút tự ý, bây giờ còn ở trong loại phòng ở điều kiện như vậy.

“Vẫn còn chống đỡ được.” Hạ Đông không muốn y hỏi lại, ánh mắt của hắn, ngữ khí của hắn, thái độ của hắn, thủy chung đều bình tĩnh như vậy.

Hạ Vân Phong cũng biết Hạ Đông không muốn y hỏi lại nữa, cho nên y cũng không nói nữa. Đêm nay lần đầu tiên y ăn thức ăn nhi tử làm, y chưa bao giờ biết Hạ Đông sẽ nấu ăn.

Cùng Hoằng Dạ giống nhau, nấu ăn khá ngon.

Chẳng qua Hạ Đông là làm những món thường ngày còn Hoằng Dạ là làm mấy món ăn nhẹ.

Bữa cơm này Hạ Đông ăn thật cao hứng, Hạ Đông quen ở một mình, cái gì rửa chén, nấu cơm, giặt quần áo, mọi việc đều là tự hắn làm, bởi vì Hạ Đông không thích người khác động vào đồ của hắn.

Hạ Vân Phong ngồi ở trên giường thẳng đến khi Hạ Đông đi ra, y bảo Hạ Đông lại đây ngồi:“Ngươi có muốn đổi một công việc tốt hơn chút không?” Y hoàn toàn có thể giúp Hạ Đông……

“Hiện tại công tác này còn có thể.” Hạ Đông không nghĩ dựa vào y.

“Cốt khí lại không thể đủ cơm ăn, ngươi là con ta, ta cũng muốn ngươi cuộc sống của ngươi tốt một chút.” Hạ Vân Phong thân thủ miễn cưỡng vỗ vỗ lưng Hạ Đông, độ ấm trên lưng Hạ Đông thực ấm áp.

“Không cần.” Hạ Đông vẫn là cự tuyệt.

Hạ Vân Phong cũng không miễn cưỡng, y đem chuyện Hoằng Dạ chuyển đến căn nhà cách vách nói với Hạ Đông, còn có chuyện Tần Diễm cùng Hình Liệt cũng đều trở về trụ cũng đều nói với Hạ Đông.

Hạ Đông nghe xong sau, cũng không nói gì.

Hạ Vân Phong cũng biết nếu hiện tại y để cho Hạ Đông trở về cùng y, Hạ Đông khẳng định sẽ không đáp ứng y, cho nên y bồi Hạ Đông ngồi trong chốc lát, liền rời khỏi nơi này.

Chính là.

Y thủy chung vẫn là quan tâm nhi tử, sai cấp dưới Bắc đường đi chào hỏi lão bản Hạ Đông, cấp Hạ Đông thêm tiền lương, hơn nữa buổi tối y rảnh sẽ đi nhà Hạ Đông.

Hạ Đông không ở, y ở ngay bên ngoài chờ.

Y còn bảo lái xe đi siêu thị, bảo lái xe đi mua rất nhiều thứ đem đến nhà Hạ Đông, nhưng Hạ Đông cũng không quá cao hứng: “Vân gia, ngươi mua nhiều đồ như vậy, để không được bao lâu sẽ hư mất.”

Vì thế, ngày hôm sau.

Hạ Vân Phong cho người mang một tủ lạnh qua, lo lắng đến nhà Hạ Đông nhỏ, y cố ý bảo người ta chọn cái tủ lạnh mini cũng đủ cho Hạ Đông dùng……

Y mỗi ngày đều sai lái xe đi mua đồ ăn cho Hạ Đông, bởi vì y biết Hạ Đông tan tầm cũng mệt mỏi, cũng sẽ không muốn đi ra ngoài ăn cơm, còn lại phải đi siêu thị mua đồ ăn, kia rất phiền toái, nếu mua đồ ăn sẵn lại lo lắng Hạ Đông trở về bị nguội, cho nên rõ ràng bảo lái xe mỗi ngày đưa chút đồ ăn tươi đi qua, cấp Hạ Đông……

Đương nhiên, Hạ Vân Phong tự mình cũng sẽ đi.

Mỗi lần Hạ Vân Phong đem này nọ đi nơi đó của Hạ Đông, Hạ Đông cũng có chuyện để nói.

“Vân gia, trong nhà quá nhỏ, mấy loại như tủ lạnh này kỳ thật không cần mua.”

“Phải mua, như vậy cất đồ ăn có vẻ tốt.”

……

Gần đây Hạ Đông tan tầm sớm, cho nên về nhà đặc biệt sớm, thường thường thời điểm Hạ Vân Phong đi, Hạ Đông cũng đã về nhà rồi, có đôi khi Hạ Đông đang tắm rửa, nghe được chuông cửa vang lên, sẽ trực tiếp vây khăn tắm đi ra mở cửa cho Hạ Vân Phong, sau đó lại quay trở về phòng tắm tắm rửa, Hạ Vân Phong mỗi lần nhìn thấy Hạ Đông trên thân trần trụi, trên người còn có bọt nước, y đều đã cố ý vô tình tránh mắt đi.

Bởi vì.

Này sẽ làm y nhớ tới ngày đó……

Trong phòng thay quần áo của phòng quyền anh kia Hạ Đông đối với y làm việc này, cho nên y không thể đi lưu ý thân thể Hạ Đông, có đôi khi lúc y đến nhà Hạ Đông, Hạ Đông đang ở ăn cơm, nhìn thấy y đến đây liền thêm bát đũa.

Hạ Đông cho tới bây giờ cũng không hỏi nhiều, càng thêm sẽ không hỏi y vì sao không ở trong nhà bồi nhi tử, lại đến nơi này của hắn, bởi vì hắn lo lắng sau khi hỏi, Hạ Vân Phong sẽ không đến đây nữa. (=..= biết mà…)

Hạ Đông tắm rửa xong đi ra chỉ vây quanh một cái khăn tắm, nhìn thấy Hạ Vân Phong sắc mặt không quá thích hợp, hắn bảo Hạ Vân Phong đi đến trên giường nghỉ ngơi……

“Gần đây mỗi ngày đều mưa, thời tiết có chút ẩm ướt, xuất môn nhớ rõ mặc nhiều quần áo một chút.” Hạ Đông đưa ghế đến ngồi ở bên giường, nhìn thấy Hạ Vân Phong nằm ở trên giường nghỉ ngơi, hắn mát xa cho Hạ Vân Phong, trước kia thời tiết ẩm lạnh, hắn đều đã thay Hạ Vân Phong xoa bóp.

“Ân.”

“Ngươi mỗi ngày chạy qua lại hai đầu như vậy cũng mệt chết đi, ngày mai đừng lại đây nữa, hảo hảo nghỉ ngơi.” Hạ Đông quan tâm y.

Hạ Vân Phong lại thong thả lắc đầu, y mỏi mệt nhìn chăm chú vào Hạ Đông, đêm nay y bồi Ngao Dương đi gặp mấy đại lão bản, y uống không ít rượu, hiện tại đầu có chút đau.

Hạ Vân Phong nghiêng đầu nhìn hắn:“Thay ta ấn ấn đầu.”

Hạ Đông đến bên giường, hắn cúi đầu nhìn chăm chú vào Hạ Vân Phong, thân thủ thay Hạ Vân Phong mát xa đầu, mà Hạ Vân Phong hôm nay hút thuốc, chính là thực im lặng nhìn hắn.

“Cảm giác tốt hơn không?” Hạ Đông hỏi.

“Có.”

Hạ Đông thay y ấn thật lâu, Hạ Vân Phong cũng dần dần ngủ, Hạ Đông ngồi ở bên giường nhìn y thật lâu, cũng cẩn thận vươn tay sờ sờ mặt Hạ Vân Phong. (T.T seo ko lén hun 1 phát)

Hạ Vân Phong ngủ thật thoải mái, cho nên không quá hai ngày y lại tới nữa, lần này khi đến quên mang dù, lúc y đi lên, ở dưới lầu một thân ướt đẫm.

Cho nên khi y xuất hiện ở cửa nhà Hạ Đông, cả người đều ướt, ngay cả tóc đều ướt, trên người có chút dơ bẩn, Hạ Đông lập tức đi mở nước ấm cho y.

Hạ Vân Phong vào phòng, quần áo trên người y đều ướt hết, y liền đứng ở trong phòng, đem quần áo trên người cởi ra. Thời điểm Hạ Đông đi ra y cũng cởi gần hết……

“Vân gia, ngươi đi phòng tắm cởi ra.” Hạ Đông đem dép lê cho y.

Hạ Vân Phong đổi dép lê đi phòng tắm, phòng tắm này rất nhỏ, chỉ có thể đứng tắm. Hơn nữa đóng cửa lại thì trong phòng tắm tất cả đều là hơi nước, Hạ Đông cầm cái ghế lại đây.

Đem quần áo sạch đặt ở bên ngoài phòng tắm, hắn nhìn thấy Hạ Đông cũng thoát quần áo đi vào……

“Muốn cùng nhau tắm?”

“Ta giúp ngươi tắm.” Hạ Đông chủ động.

Hạ Vân Phong cũng không phản đối, chính là nơi này rất hẹp, cả người Hạ Đông cơ hồ đều dán vào y, nhiệt độ cơ thể kia làm cho thân thể Hạ Vân Phong không khỏi bắt đầu nóng lên.

Hơn nữa.

Hơi thở nóng bỏng kia của Hạ Đông cũng như có như không phun ở trên da y, hơn nữa hơi nước tràn ngập ở bốn phía xung quanh hai người, Hạ Vân Phong im lặng hưởng thụ Hạ Đông thay y tắm rửa.

Hạ Đông thực quy củ, cũng sẽ không sờ loạn y, chính là Hạ Vân Phong cảm thấy Hạ Đông hôm nay thay y tắm đến đặc biệt chậm (=..= cứ là câu dẫn người ta vô tội vạ),chậm đến Hạ Vân Phong đều sắp nóng lên rồi, ngay khi tay Hạ Đông tiến đến chân y……

Hạ Đông giương mắt nhìn y: “Nơi này cũng muốn tẩy.”

“ Ừ.” Hạ Vân Phong nhận lời để cho hắn tẩy, tay hắn sờ soạng đi xuống, Hạ Vân Phong lười biếng nhìn chăm chú vào Hạ Đông, mà Hạ Đông cũng chỉ theo dõi y, đôi mắt Hạ Đông rất sáng……

Thật giống như ở quan sát phản ứng của Hạ Vân Phong, lúc nghe thấy Hạ Vân Phong thoải mái hừ vài tiếng, hắn lại buông tay ra, trên tay hắn vẫn như trước lưu lại xúc cảm mềm dẻo trên đùi kia của Hạ Vân Phong.

Hắn thay Hạ Vân Phong đem bọt nước rửa sạch, tắm xong sau còn thay Hạ Vân Phong mặc quần áo, bởi vì quần áo Hạ Vân Phong đều dơ, nên y mặc áo ngủ của Hạ Đông.

Y trước ngồi lên giường.

Hạ Đông đem áo ướt cởi mới lại đây: “Vân gia, ta gọi điện thoại cho bọn họ lại đây đón ngươi, được không?” Hắn đang trưng cầu ý kiến Hạ Vân Phong, bởi vì trong nhà hắn không đủ chỗ ngủ.

Hạ Vân Phong mặc áo ngủ nằm ở trên giường:“Còn sớm, ta cùng ngươi ở thêm trong chốc lát.” Dù sao hôm nay bọn họ cũng không ở nhà, cho nên y có thể ở lâu chút.

Hạ Đông vây khăn tắm đi đến bên giường, hắn nghĩ đến Hạ Vân Phong cũng tưởng…… (=..= tưởng cái chi? Đừng suy bụng ta ra bụng người nga ca)

Nhìn thấy Hạ Vân Phong tựa vào trên giường nhìn hắn, hơn nữa bộ dáng Hạ Vân Phong quần áo không chỉnh, vạt áo cũng là hoàn toàn rộng mở, quan trọng hơn là Hạ Vân Phong đối với hắn nói……

Muốn tối nay trở về……

Hạ Đông ở bên giường ngồi thật lâu, hắn tắt TV, nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Vân Phong: “Đêm nay không quay về. (òô sao giống ra lệnh quá vậy nhở)” giọng hắn không lớn, nhưng Hạ Vân Phong lại nghe rất rõ ràng.

Hạ Vân Phong thấy trời mưa lớn, y cũng liền gật đầu, y bảo Hạ Đông đi gọi điện thoại cho Tần Diễm, nói là y đêm nay không quay về nữa, Hạ Đông cúp điện thoại sau liền tắt đèn đi.

Rất nhanh.

Hạ Vân Phong liền cảm giác được Hạ Đông leo lên giường, hơi thở Hạ Đông liền dừng lại ở bên môi y: “Vân gia, ta muốn làm. (O)” Hắn thấp giọng nói xong, giống như yêu cầu, lại không phải là yêu cầu……

Trong bóng đêm, âm thanh kia phá lệ rõ ràng, cũng dị thường dễ nghe……

Tâm Hạ Vân Phong cũng đi theo đó mà nhảy chậm nửa nhịp.

Y là không phải nghe lầm đi. (ko lầm đâu thúc –)

Hạ Đông thế nhưng nói, muốn làm……

Đa Mộng: Từ chương này trở đi, sau khi Đông ca xxoo thúc thì các nàng sẽ thấy 1 Hạ Đông hoàn toàn khác, khác như thế nào thì theo dõi sẽ biết, ta đây còn shock nữa là…. (─‿‿─)

Trangki: mấy thằng con của bác càng ngày càng ….:v
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.