Hạ Vân Phong cảm thấy chính mình nghĩ theo hướng sai lầm rồi, Hạ Đông như thế nào có thể to gan đưa ra loại vấn đề này, y cảm giác được Hạ Đông vẫn chờ đợi, cũng không ngồi xuống.
Y đã nói……
“Muốn ngồi thì ngồi, lại chưa nói không cho ngươi ngồi. (==)” Hạ Vân Phong cảm thấy ý tứ Hạ Đông khẳng định là muốn ngồi xuống, nguyên nhân vì giường quá nhỏ.
“Thật sự có thể làm?” Hạ Đông lại hỏi y một lần nữa, muốn được xác nhận cuối cùng.
Hạ Vân Phong dựa vào giường, lười biếng trả lời:“Đương nhiên có thể. (=..= ông nói gà bà nói vịt, bị ăn đừng có trách)” Y còn thong thả hướng bên trong xê dịch một chút, để cho Hạ Đông một vị trí hảo hảo ngồi.
Hạ Đông còn nói: “Ta muốn ngủ.”
“Vậy ngủ.” Hạ Vân Phong không thể lý giả được ý tứ của Hạ Đông, hắn nghĩ đến Hạ Đông muốn ngủ, liền kéo chăn qua đắp ở trên người. Nhìn thấy Hạ Đông nằm đến gần y, y cũng thay Hạ Đông đắp chăn lên.
Hạ Đông cởi khăn tắm trên lưng ngồi ở bên cạnh Hạ Vân Phong, hắn vươn tay cởi đai lưng của Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong quen có người vì y thay quần áo, cho nên cũng không có nói cái gì. (tự dâng mình vô miệng sói riết =..=)
Trong nhà Hạ Đông có chút ẩm ướt, Hạ Vân Phong bảo Hạ Đông đem đèn đầu giường bật lên: “Đem đèn đầu giường bật lên, ngọn đèn chỉnh tối tối một chút.” Bằng không sẽ thực chói mắt, không có đèn lại nhìn không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-toi/1934923/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.