uống máu kiếm lãnh không cần chuyện, không phải rượu chi say càng khó tỉnh. 
trầm mình uống máu dưới kiếm phong, rượu không say là người tự say 
Không nổi lên ham muốn, nhưng không phải thật sự là không muốn. 
Ứng Long thật ra rất có ý chào đón, mắt vàng mang ý cười, cũng không xoay người, mặc cho đối phương đặt ở trên người, tay cũng không nhàn rỗi, cánh tay ngoằn ngoèo mơn trớn tấm lưng Thiên Xu: "Tinh quân ngày thường làm việc rất đúng khuôn phép, hôm nay hiếm thấy có lòng thân mật, nhưng cũng là trong phạm vi."  
Thiên Xu bình tĩnh nhìn thân thể nam tử nằm thẳng bên dưới. 
Trên đệm lót da màu trắng tuyết màu đen tuyền kia nổi bật như thế, nhưng mà con ngươi màu vàng đồng lại mang theo nét quyến rũ mị hoặc lòng người, nam nhân này từng xưng vương nơi yêu vực, cho dù là nằm như vậy cũng chính là yêu đế yêu vực thống lĩnh trăm ngàn yêu quân. Đáng tiếc đối tượng chính là Tham Lang tinh quân kia chém yêu chém đến nổi tay mỏi nhừ, trừ ma trừ đến mức kiếm đoạn. 
"Long quân cho rằng phải làm sao?" 
"..." 
Nước sông nhấp nhô gợn sóng lăn tăn, thần thái Thiên Xu vẫn như cũ vững vàng như tảng đá, làm cho người ta cảm thấy bản thân mình không phải cùng người nói chuyện yêu đương mà chính và sánh vai với một khối đá ngàn năm. 
Trong lòng cũng không phải là vô tình, nhưng mà bề ngoài trước sau như một lạnh lùng cứng nhắc. 
Hắn đã quen tình hình giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-the/2683847/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.