Tinh thần Ngụy Ninh không tốt mất hai hôm, anh đã suy nghĩ rất rất nhiều.
Quá khứ, hiện tại, tương lai, tất cả không ngừng xoay vòng trong đầu anh, xoay mòng mòng khiến anh không được yên một giây. Anh chịu không nổi cứ đi đi lại lại trong phòng, miệng không ngừng lẩm bẩm, đến cả anh cũng không biết mình đang nói cái gì. Đi mệt, nói mệt, anh ngã xuống giường.
Anh nghĩ đến hàng tên trên tấm thiệp lòng ruột như bị thiêu đốt, nhất thời muốn chạy đi tìm Ngô Mỹ Phương xin cô ấy đừng cưới người khác, rồi lại thấy nếu mình không mang lại hạnh phúc cho cô ấy chẳng lẽ lại đi ngăn cản người khác mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Nghĩ đến đấy Ngụy Ninh lại thấy đau lòng, anh không có lập trường. Càng nghĩ, tâm anh lại như tro tàn.
Khi anh đắm chìm trong thế giới của mình, “Ngụy Tích” luôn ở cạnh yên lặng nhìn anh, ở bên anh.
Một lần nữa Ngụy Ninh cảm thấy cô đơn, dường như toàn bộ thế giới chỉ còn lại mình anh. Khi anh chỉ có một mình, cô gái đó đã từng ở bên anh, yêu anh, quan tâm đến anh. Người con gái từng cùng anh trải qua bao nhiêu hỉ nộ ái ố giờ đã hoàn toàn ra khỏi cuộc sống của anh.
Ngụy Ninh nằm yên không nhúc nhích, anh tự cười bản thân, anh nghe thấy một âm thanh vang lên bên tai: Cô ta không còn là của anh nữa, cô ta đi rồi, sau tháng trước khi cô ta nói chia tay đã không còn chút quan hệ nào với anh nữa. Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quy-vi-the/3013174/quyen-1-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.