Nó sẽ không làm ẩunhưng sẽ làm lòng người ngứa ngáy khó nhịn, Diệp Tố Huân vừa thẹn vừagiận, lật người nhắm mắt lại ngủ, không để ý tới Ngu Quân Duệ.
Ngu Quân Duệ cười nhẹ, tia sáng trong mắt tối đi. Chuyện tốt, mặc dù DiệpTố Huân chưa đồng ý hắn, nhưng cũng không kháng cự hắn.
Diệp TốHuân có kí ức hoan ái, lòng không yên tĩnh được, chỉ cần làm vài bướckhiêu khích, nàng sẽ mê mang trở thành Tố Tố của hắn, song, Ngu Quân Duệ mấp máy môi, không kìm lòng được vươn tay vuốt vẻ bả vai, không mangtheo một phần khiêu khích. Hắn muốn là lưỡng tình tương duyệt, tuyệtkhông muốn sau khi chiếm được người mới xoắn xuýt thương thế Diệp TốHuân.
Hắn không thể lại để kiếp này buộc phải một hồi mơ mộng.
Sai cả một đời, ở kiếp này, hắn quyết không để Diệp Tố Huân hận hắn, sẽkhông nhìn sinh mệnh người thương đang tươi sáng đột nhiên thành một thi thể lạnh như băng.
Ngu Quân Duệ nhìn lưng Diệp Tố Huân, ánh mắt chuyên chú mà ôn nhu, hắn tự nhủ: “Tố Tố, huynh thích muội”
Bả vai được xoa bóp vừa phải, hết sức thoải mái, Diệp Tố Huân rên rỉ, thích ý tiến vào mộng đẹp.
Màn đêm buông xuống, khắp nơi đều không tiếng động, Ngu Quân Duệ chăm chú ôm Diệp Tố Huân, ở trong mộng liều chết triền miên.
Lúc tờ mờ sáng, Ngu Quân Duệ tỉnh lại, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má Diệp Tố Huân, chậm rãi xuống giường, rón rén đi ra cửa sau, nhìn xung quanhdò xét, nhảy xuống từ cửa sổ, tiếp tục nhảy qua tường, ra khỏi Lê Viên.
Đến đúng giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/182018/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.