“Tố Tố, mau dừng lại, huynh không nhịn được” Ngu Quân Duệ thật sự không nhịn nỏi, Diệp TốHuân giống như dây leo mềm quấn trên người hắn, tiếng kêu như tố cáo như khóc than trêu chọc đỉnh đồ vật kia ứa ra nước, thậm chí, hắn còn cảmthấy ướt quần.
Diệp Tố Huân xấu hổ, tai và cổ đỏ ửng, một mảnhhồng hồng, muốn đẩy Ngu Quân Duệ đứng lên nhưng chân không có lực, nóngnảy đến đỏ mắt.
Tuy Ngu Quân Duệ bảo Diệp Tố Huân ngừng kêu nhưng nhìn trước mặt một mảnh xuân tình hồng phấn, tay vẫn tiếp tục trêu đùavành tai không dừng, một tay đang ôm chặt nhẹ nhàng hướng lên, vuốt nhẹngọn núi hơi nghiêng.
Ngứa, tê tê, mềm mềm, đủ loại cảm giác hộitụ, Diệp Tố Huân bị chọc ghẹo càng không thể tự chủ, thân mềm nghiêngngả, tay giữ bả vai Ngu Quân Duệ, nức nở nghẹn ngào càng mãnh liệt, đứtquãng như vũ đả ba tiêu (chỗ này QT nó dịch là mưa đánh chuối tây và tachả hiểu nó là cái gì nên giữ nguyên Hán việt),từng sợi tơ quấn vào,càng thêm chọc lòng người.
Nhiệt huyết xông vào não, Ngu Quân Duệ lập tức thần hôn trí loạn (thần trí mơ màng, lộn xộn),ôm ngang Diệp Tố Huân, đặt nàng trên bàn đá, duỗi tay kéo tiết khố của nàng.
Bànđá lạnh buốt xuyên qua da thịt, Diệp Tố Huân có chút tỉnh táo, vội vàngđè tay đang làm xằng bậy của Ngu Quân Duệ lại, ảo não nói: “Huynh làmcái gì vậy?”
”Tố Tố, cho huynh, đau quá... Không chịu được...” Ngu Quân Duệ thử hổn hển, gương mặt sung huyết hồng hồng.
Muốn giữa ban ngày ban mặt! Diệp Tố Huân tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522158/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.