Ân ân ái ái! Hắn nghĩ thật hay, Diệp Tố Huân đẩy Ngu Quân Duệ ra, nghiêng mặt không để ý tới hắn.
”Sao vậy? Giận huynh à?” Ngu Quân Duệ nắm chặt bả vai Diệp Tố Huân, kề sátmặt vào má nàng, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, tự nhiên không để ýtới vẻ mặt lạnh lẽo của Diệp Tố Huân.
”Ta không thích tính kế tới lui như vậy” Diệp Tố Huân có chút căm tức nói.
”Nào có ai thích tính kế? Nhưng nếu không tính, sao chúng ta có thể ở cùngnhau?” Ngu Quân Duệ thở dài, ôn nhu nói: “Tố Tố, muội đừng lo những việc này, cứ để huynh làm”
Hôn nhẹ trấn an nhẹ nhàng rơi xuống, bắtđầu từ má rồi đến cái cổ, vật liệu may mặc làm từ tơ tằm mềm mỏng tuộtxuống cánh tay, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, nụ hôn dày đặc rơi trênda thịt.
Ngọn đèn vàng chập chờn, màn đêm dần nhấn chìm tất cả,tinh tế hôn, gặm triền miên, trong đau đớn loáng thoáng tư vị tiêu hồn.Tay Diệp Tố Huân vô thức nâng lên, vuốt nhè nhẹ cánh tay Ngu Quân Duệ.
Đây là động tác cầu hoan nàng thường làm nhất ở kiếp trước, tâm Ngu QuânDuệ ngứa ngáy khó nhịn, hé miệng cắn bờ môi Diệp Tố Huân, đầu lưỡi khẽliếm, trong lộn xộn mơ hồ lẩm bẩm: “Tố Tố, huynh muốn muội”
Quanh thân Diệp Tố Huân nóng lên nhanh chóng, trong đầu loạn thành một mảnh,nghe được câu này, bàn tay nhỏ bé cởi quần áo Ngu Quân Duệ, ngoại bào,trung y, từng kiện từng kiện rơi xuống đất, lộ ra lồng ngực cường tráng.
”Tố Tố, bảo bối của huynh” Ngu Quân Duệ than thở, ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/182016/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.