Ngu Quân Duệ độtnhiên trở nên thô bạo, đè lên người Diệp Tố Huân, bàn tay lớn tháo nútthắt nơi cạp váy, bán tay mang lửa tiến vào, không biết nặng nhẹ hết sức vuốt ve... Vật phía dưới ngẩng đầu, căng cung chờ phân phó, bất thìnhlình tiến vào khe đùi Diệp Tố Huân.
Vải vóc mỏng manh không cảnđược hơi nóng, vật cứng rắn lần lượt cọ xát trước cửa, giống như cầuhoan, lại giống như trêu chọc. Toàn thân Diệp Tố Huân đều rung động, bên hông tê liệt, tứ chi bủn rủn, đừng nói đẩy Ngu Quân Duệ ra, ngay cả hừnhẹ một tiếng cũng không thể.
Ôm Diệp Tố Huân vào trong ngực, Ngu Quân Duệ chỉ cảm thấy có một ngọn lứa cháy hừng hực trong cơ thể, khátvọng khó tả men theo máu tiến vào tim, làm lòng hắn khó chịu như có conmèo gãi nhè nhẹ.
”Tố Tố...” Trong đầu biết rõ chưa thể động nhưng lại không thể dập tắt lửa kia.
Diệp Tố Huân cũng không khá hơn chỗ nào, tuy giờ nàng trong sạch nhưng kiếptrước từng hưởng qua tư vị tình dục, tâm sao có thể thanh tĩnh, lại bịNgu Quân Duê trêu chọc như vậy, trong mờ mịt theo bản năng nhẹ nhàng cọcọ, thân thể hai người càng gần hơn, trong đầu Diệp Tố Huân không cònchút lí trí, bàn tay nhỏ bé vòng lên lưng Ngu Quân Duệ, miệng bất giácrên rỉ.
Không biết việc tiếp theo thế nào, trong đầu Diệp Tố Huân là một mảnh mê mang, lúc thần trí trở lại đã nằm trên giường trongphòng ngủ lầu hai, mặt trời đỏ rực đang có xu hướng trôi về phía tây.Lục La và Tử Điệp đứng trước giường, vẻ mặt lo lắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/182015/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.