Trong căn nhà ban ngày thấy chỉ có một gian phòng có đèn sáng, Ngu Quân Duệ lặng lẽ tiến tới gần.
”Ngu lão gia, hai nhà Diệp Ngu thông gia, xin ông thả tôi ra...” Có tiếngphụ nữ loáng thoáng, đúng là giọng của Diệp Dương thị, Ngu Quân Duệ âmthầm mừng rỡ, không ngờ nhanh như vậy đã tìm được Diệp Dương thị. Bêntrong, Diệp Dương thị lại nghẹn ngào nói: “Xin ông đấy... Ngu lão gia,như vậy, Bác Chinh trên trời có linh thiêng sẽ tức giận... Hu hu..”
Bác Chinh trên trời có linh thiêng sẽ tức giận! Trước mắt Ngu Quân Duệ hiện lên cảnh Diệp Tố Huân biết được tin Diệp Bác Chinh chết rồi lại đến tin mẫu thân nàng bị cha mình ***, hai tay giữ song cửa, không động đậy,chung quy vẫn khó nhìn được cảnh trong phòng.
Diệp Dương thịkhông nói gì thêm, bởi vì tay Ngu Diệu Sùng đang nhào nặn chà xát trênđỉnh đồi bà, động tác của ông ta cực kỳ thô lỗ, Diệp Dương thị lạnh run, môi run run, răng cắn chặt, có thể nghe thấy một tiếng ự...c
”Bác Chinh đã chết, nàng đừng nghĩ đến hắn nữa, để ta thương nàng.” TiếngNgu Diệu Sùng khó chịu, có chút không kìm được, môi mỏng dán trên gáyDiệp Dương thị, lưu luyến mãi ở đó.
”Ngu lão gia, không cần thếnày...” Tiếng kêu thút thít kéo thần trí Ngu Quân Duệ về, trong phòngthêm dâm mỹ hơn ban đầu, Ngu Diệu Sùng đã vươn tay vào trong quần DiệpDương thị.
Ngu Quân Duệ vọt đến cạnh cửa. Cửa phòng và cửa sânđều khóa ở ngoài, xem ra Ngu Diệu Sùng đã dặn dò vợ Ngu Tân khóa trước,thảo nào không có ai canh, Diệp Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522203/chuong-60-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.