Ngu Quân Diệp đèxuống sự nghi ngờ trong lòng, nhẹ giọng an ủi, đợi Hoa Ẩn Dật thu lạinước mắt, mới hỏi: “Quân Duệ có ở đây không?”
”Ừm, vừa đến, đãlên lầu với Tố Huân.” Hoa Ẩn Dật nhìn nhìn nhi tử, không kiềm chế đượclời nói: “Quân Diệp, Tố Huân và Nhị công tử đã... Con cũng đừng có ýmuốn lấy Tố Huân nữa.”
”Dì Mạnh, con...” Ngu Quân Diệp có chútphiền muộn, nhìn bầu trời, hốt hoảng nói: “Con không cam lòng, Huân Nhivốn là thê tử của con.”
Nếu ngay từ đầu hắn đã quyết ý, có lẽ Ngu Quân Duệ sẽ không chiếm được, đáng tiếc trước khi Ngu Quân Duệ và DiệpTố Huân chưa có chuyện gì, hắn lại không đụng tới việc thành lập hôn sự, thậm chí còn một mực kéo dài.
”Mỗi người đều có nhân duyên riêng của mình, có lẽ tiểu thư Diêu gia cũng tốt.” Hoa Ẩn Dật đau lòng khuyên nhủ.
”Diêu Ý Chân không phải kiểu nữ tử con thích.” Ngu Quân Diệp chau mày, hạgiọng nói: “Huân Nhi va Quân Duệ đã không minh bạc, Diêu Ý Chân cũng nào có trong sạch, nàng với vị hôn phu trước...'' Ngu Quân Diệp nói khôngđược, trong thành đồn ầm lên, Diêu Ý Chân sớm đã có thân thiết vợ chồngvới vị hôn phu trước, cơ thể vị hôn phu kia không đủ cường tráng, khôngthể thỏa mãn Diêu Ý Chân, vì vậy Diêu Ý Chân muốn từ hôn, vị hôn phu kia xấu hổ và giận dữ, cuối cùng chết vì tức quá.
Những lời này, Hoa Ẩn Dật đã từng nghe Trình phu nhân nói qua, không cần Ngu Quân Diệp nói cũng biết, bà lắc đầu, nói: “Lời đồn nghe cứ như thật, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522202/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.