Diệp Tố Huân còn định hỏi tiếp thì môi bị chặn lại. Đầu lưỡi mềm mạimang theo ngọn lửa nóng rực quấy rầy môi nàng, lại không thể chờ đợi cạy mở răng ngọc, sau đó, quyến rũ lưỡi nàng, kéo nàng nhảy múa cuồngnhiệt, triền miên.
Nụ hôn dài, khiến người không thở nổi, thổ lộtất cả lo lắng và nhớ nhung của người hôn. Hơi thở mệt mỏi cùng với hơithở nóng rực quẩn quanh tóc mai, chóp mũi., một bàn tay to giữ chặt vòng eo nhỏ nhắn, vuốt ve eo mềm mại, chậm rãi rời xuống, dùng sức nhào nặncái mông tròn... Cơ thể Diệp Tố Huân phút chốc bị đốt, xụi lơ trong lòng Ngu Quân Duệ.
Bàn tay lớn nọ lướt qua khe mông, bắt đầu cảm thấy chưa đủ, chậm rãi tập kích lên trên, cách lớp vải mỏng bao bọ ngọn núimềm mại.
”Đừng, bọn họ sẽ quay lại rất nhanh.” Diệp Tố Huân thannhẹ một tiếng, gian nan đè tay Ngu Quân Duệ: “Huynh ra ngoài đi, tiếnvào từ cửa chính, nói là cha huynh bảo huynh tới đón ta về.”
”Trình phu nhân căn bản không để cha huynh vào mắt.” Ngu Quân Duệ thở hổn hển, mang cha hắn ra quả thực không được việc, hơn nữa, thông báo ởcửa, có khả năng Trình phu nhân không thèm ra gặp hắn rất lớn.”
”Vậy... vậy cũng không thể ở đây được...” Diệp Tố Huân nhỏ giọng nói, duỗi tay đẩy vai Ngu Quân Duệ.
”Chúng ta tới chỗ muội ở.” Trời ngày càng tối, tuy có thể sẽ không ai vào vườn, nhưng cũng không thể tùy tiện.
”Hai người họ không thấy ta ở đây, cũng biết ta đã về đó, huống hồ, ngườihầu, ngoại trừ hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522198/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.