Dì Mạnh vậy mà là Hoa Ẩn Dật! Hoa Ẩn Dật không chết! Tuy Diệp Dương thịcó khuôn mặt giống như đúc, nhưng bởi vì thủ quả nên không có danh phận, Hoa Ẩn Dật lại không giống, dù bà biến thành người quái dị.
Bà vẫn là chính thất, còn có con trai, hơn nữa Ngu Diệu Sùng còn rất yêu...
Trong lòng Lưu Thị sóng lớn mãnh liệt, bản thân mình hai mươi năm vẫn khôngđược Ngu Diệu Sùng yêu, nhưng tốt xấu cũng có địa vị chủ mẫu Ngu gia,chịu khổ hai mươi năm, chẳng lẽ ngay cả vị trí hữu danh vô thật này cũng không ngồi được sao?
Không! Bà tuyệt không để chuyện như vậy xảy ra.
Nhìn tình hình, Ngu Quân Diệp còn không biết dì Mạnh là mẹ ruột của hắn.
Ngu Diệu Sùng có biết không?
Lưu Thị gần như muốn vò nát tay áo, sau hồi lâu mới bình tĩnh, mặc kệ NguDiệu Sùng có biết hay không, vẫn chưa thừa nhận Hoa Ẩn Dật, bà còn cơhội hành động, bà tuyệt không buông ghế chủ mẫu Ngu gia.
Ngu Quân Duệ và Ngu Quân Diệp nói chuyện, khóe mắt lại lưu ý tất cả xung quanh,rõ hết cảnh Lưu Thị xoắn xuýt, trong lòng hiểu rõ, biết mẫu thân nhìn ra thân phận thật của dì Mạnh rồi.
Nhìn gương mặt Lưu Thị có chútvặn vẹo, Ngu Quân Duệ đoán mẹ của mình sắp dùng độc kế, thầm than tronglòng. Hắn lặng lẽ ngồi nhìn, Hoa Ẩn Dật không phải người ngoan độc, hayghen tị, nếu mẹ mình bày ra tư thái thấp, tự xin làm thiếp, dựa vào cách đối nhân xử thế của Hoa Ẩn Dật, hơn nữa bà (Lưu thị) đã có một đứa contrai trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522199/chuong-57-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.