Ông thân gia! Hai nhà Ngu Diệp vốn có quy ước nghị thân, mẫu thân Diệp Tố Huân gọi mình là ông thân gia.
Không! Mặt giống như đúc, sao bà có thể không phải Ẩn Dật?
Ngu Diệu Sùng nhấc tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve dường như chỉ sợ vừa chạm vào sẽ biến thành băng tuyết, cẩn thận từng li từng tí phác họa khuôn mặtbà.
Lưu Thị ngơ ngác nhìn trượng phu chưa từng thay đổi sắc mặtvới mình đang ngàn vạn nhu tình nhìn một nữ nhân khác giống như trânbảo, chỉ hận không thể nhào tới cào nát khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ củaDiệp Dương thị.
Tối nay, lúc bà định ngủ thì tì nữ Tần Hưng Giađến bẩm báo, lúc dẫn tuần tra ban đêm thì thấy có khách không mời mà đến đứng ở cửa, đã bị người chặn, mời bà đi nhanh tới cửa chính
Khi biết được người đến là mẫu thân Diệp Tố Huân, bà vội mặc xiêm y, đồng thời dặn Tần Hưng Gia đi bẩm báo với Ngu Diệu Sùng.
”Phu nhân, vị khách này, e là không thể nghênh tiếp, cũng không thể cho lãogia nhìn thấy...” Tần Hưng Gia thì thầm bên tai Lưu Thị vài câu.
Như có tiếng sấm nổ trên đầu, Lưu Thị không tài nào đứng vững, Tần Hưng Gia nói, mẫu thân Diệp Tố Huân giống y như đúc Hoa Ẩn Dật, càng tệ hơn, vừa rồi Tần Hưng Gia đã dò xét, biết được phụ thân Diệp Tố Huân bỏ mình vìbạo bệnh, Diệp Dương thị bị thiếp thất bắt nạt, tới đây nương tựa Ngugia.
Tận mắt nhìn Diệp Dương thị, Lưu Thị càng làm mạnh tay, saingười đuổi Diệp Dương thị nhưng nào ngờ tính tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522197/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.