Tình cảm Lưu Thị vàNgu Quân Duệ rất kém, với Ngu Quân Diệp càng kém, tình cảm của Trình phu nhân với con vợ kế còn tốt hơn con ruột, quá không tầm thường.
Trong nháy mắt trong đầu Diệp Tố Huân nổi lên một ý nghĩ, có lẽ Trình Sâm không phải con ruột Trình phu nhân.
Diệp Tố Huân chuyển mục tiêu chú ý, không muốn nghĩ tới Trình Sâm, Trình Sâm nhìn nàng thật sâu, khi Diệp Tố Huân trầm tư thì hắn đứng lên nhẹnhàng kéo tay của nàng, bắt đầu đưa nàng ra ngoài cửa.
Lời đàmtiếu ồn ào bị để lại sau lưng, vài cơn gió nhẹ khoan khoái lướt qua,dưới ánh trăng mờ ảo, bóng dáng tuyết trắng của Trình Sâm giống như mộttảng băng bị phá, mát lạnh trong suốt.
”Tố Huân muội muội, nhìnkìa, ánh trăng thật đẹp, mỗi buổi tối về sau, chúng ta sẽ cùng nhau ngắm trăng, được không?” Đứng dưới bậc, Trình Sâm nắm chặt tay Diệp Tố Huânmềm mại nói.
Một câu không có gì đặc biệt, lại được nói giống như lời thê êm ái, Diệp Tố Huân giống như bị hạ độc, đầu óc trống rỗngkhông biết nên trả lời như thế nào.
Một tay của Trình Sâm đặttrên vai Diệp Tố Huân, nhẹ nhàng bóp chặt, cái tay kia hơi lạnh, cảmgiác mát mẻ xuyên qua lớp vải sa tanh mỏng chạm vào da thịt, Diệp TốHuân chấn động, đột nhiên tỉnh táo lại, rụt bả vai, đồng thời vùng tayra, lui về phía sau, cách Trình Sâm hai bước, mỉm cười với Trình Sâm,thong dong nói: “Sâm biểu ca, Tố Huân xin phép vắng mặt, huynh cứ thoảimái dạo tiếp nhé.”
Không để ý Trình Sâm kêu sau lưng, một bước Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522196/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.