“Muội phải nghĩ đã.” Hoa Ẩn Dật gian nan che mặt, nếu thật sự bà muốn đổimặt, cũng không cần tìm Diệp Tố Huân, chỉ cần tìm người đã đổi với bànăm đó là được.
Trình phu nhân cũng không hề bức bách, việc nàynói gấp cũng không gấp, huống hồ, nghe nói Ngu Quân Diệp thích Diệp TốHuân, nếu có thể tìm được nữ nhân năm đó, thì lột da mặt ả, không hủydung nhan Diệp Tố Huân, không cần tổn thương Ngu Quân Diệp.
Mấyngày nay, bà phái người đi đón Ngu Quân Diệp qua phủ chơi nhưng Ngu Quân Diệp không đến, cho biết là đang ẩu khí với phụ thân, muốn phụ thân lui hôn sự với Diêu gia.
”Tuyết Nghi, Quân Diệp không muốn lấy nữnhi của Diêu Nghiệp, muội về, có thể tìm cơ hội khuyên muội phu, khôngcần miễn cưỡng Quân Diệp.”
”Muội...” Hoa Ẩn Dật nhẹ nhàng mà lắc đầu, thấp giọng nói: “Muội không muốn gặp Diệu Sùng, chuyện này, chỉ sợ hắn...”
”Chuyện này không thể trách muội, muội vì cứu hắn ta, hơn nữa đã qua nhiều nămnhư thế, muội cũng đã chết một hồi, còn sống trở về rồi, cũng đừng nghĩnhiều quá.” Trình phu nhân cho rằng Hoa Ẩn Dật vì cứu Ngu Diệu Sùng mớichịu nhục, Ngu Diệu Sùng phải thương yêu gấp bội mới đúng.
”Tạmthời đừng để Diệu Sùng biết thì hơn.” Hoa Ẩn Dật có chút thương thế, năm đó Nghiêm Long **, tuy đã nói lấy chết để không phải sống nhơ nhưngcuối cùng lại không chết, hôm nay dung mạo đã mất, xấu xí ghê người, ởtrước mặt người yêu có cảm giác không thể ngóc đầu lên được.
”Được.” Trình phu nhân đồng ý, lại suy nghĩ một chút rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522188/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.