Ngu Quân Diệp tổ chức tiệc mời khách, phương diện đối nhân xử thế không hổlà trưởng tử Hầu phủ, làm việc đại khí, sắp xếp cũng chu đáo, làm ngườita kính nể từ đáy lòng.
Chỉ có một ngày, không biết hắn làm thếnào, cả biệt viện rực rỡ hẳn lên, bài trí trong phòng đều thay đổi,phong phú tinh mỹ lại sắc sảo, trong phú quý bức người lộ ra thanh nhã,sau viên mỗi cây đều treo đèn hoa, bốn phía dùng lụa vòng hoa quấn, dưới ánh nắng tươi sáng ban ngày, phủ bóng râm mát.
Bên cạnh thanhtuyền bày vài cái ghế dựa, đặt mấy hộp thủy tinh, trong hộp là trà quảướp lạnh, trên ghế ngồi phủ sa tanh, để mấy tấm đệm cùng màu làm chỗ dựa lưng, từng điểm bố trí khiến ai cũng thấy cảnh đẹp ý vui, thoải mái dễchịu, thích ý.
Lần trước Diêu Ý Chân đặt ra trò chơi tìm bảo vật, thật mới lạ, lần này Ngu phủ làm chủ, tất không thể rập khuôn.
Ngu Quân Diệp chuẩn bị lễ vật là bức mặc ngọc chạm trổ, đại khái có 100khối mặc ngọc linh lung tinh xảo với các kích thước lớn nhỏ tài tình dựa vào đường vân trên ngọc, để vào trong một vách gỗ, nếu trình tự sắp xếp đúng, có thể xuất hiện bức 'Linh xuyên yên vũ' của họa thánh Vương Đôn nước Đại Chiêu.
”Đây là tranh, mọi người xem kĩ, lát nữa ta sẽxáo trộn ngọc thạch, một phút đồng hồ là hạn định, nếu Diêu tiểu thư làm đúng có thể cầm tranh mặc ngọc này về.”
Lúc Ngu Quân Diệp côngbố lễ vật, mắt mọi người đều tập trung vào nó, ngay cả Diệp Tố Huân cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-quan-hoan/1522176/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.