Cho đến khi hoàng hôn buông xuống, Trác Thiếu Viêm mới cưỡi ngựa vào quan ải. Giang Dự Nhiên canh ở cổng thành, sớm đã thu xếp ổn thoả hết thảy, sau khi đón nàng vào quan ải, ngay tức thì đưa nàng đi tuần sát, càng không quên bẩm báo với nàng tin tức mà thân binh phụng lệnh hắn thi hành nhiệm vụ ở trên tường thành mang tới…
Tạ Náo và Thẩm Dục Chương sáng sớm hôm nay chạm mặt ở đầu thành, nói chuyện chỉ mất thời gian nửa chén trà Thẩm Dục Chương liền kích động rút kiếm đánh tới. Rồi sau đó qua nửa khắc, Thẩm Dục Chương lại im hơi lặng tiếng tra kiếm vào vỏ, không nói một lời liền quay người bước xuống tường thành, lần này quay về đại trướng hắn chủ trì tướng tá bàn chuyện cơ mật, đến nay vẫn chưa ra ngoài.
Trác Thiếu Viêm hỏi: “Còn Tạ Náo đi đâu rồi?”
“Về quân doanh Đại Tấn rồi.”
Nàng đối với việc Thích Bỉnh Tĩnh chẳng hề lưu luyến ở trong quan ải hiểm yếu này cũng không tỏ vẻ bất ngờ gì, chỉ dặn dò: “Sáng sớm ngày mai, dàn xếp cờ trống, gửi thư cho quân Đại Tấn, đón đại quân của Tạ Náo tướng quân vào quan ải.”
Giang Dự Nhiên trầm mặc một lúc, không thể không nhận lệnh.
Thềm đá lạnh căm, sâu trong lòng đất chưa đến vài trượng. Trong kho vũ khí ánh sáng ảm đạm, Trác Thiếu Viêm cầm một chiếc đèn đồng, không nhanh không chậm đi sâu vào trong. Đến trong cùng, một bức tường đá được xây song sắt, ở trên treo xích khoá. Ngoài cửa, thủ vệ thấy nàng đến thì chào quân lễ. Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nga-thien-thu/1147773/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.