Hòa Sướng ngồi trong thư phòng rộng rãi thoáng mát, mở lá thư có ấn dấu của Ngạc vương từ kinh thành gửi về. Thở dài một hơi, rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng. Bên ngoài trời xanh mây trắng, gió thổi hiu hiu. Hắn đưa mắt hướng về phương nam, trầm ngâm một lúc, âm thầm lắc đầu cười. Phía trước, Tô Úc dẫn sáu tú nương[1] rảo bước đi qua, Hòa Sướng nhìn thấy, vội vàng gọi bà lại.
“Vương gia gửi thư về,” Hắn nói, “Chỉ sợ trong thời gian ngắn không quay về quận Tấn Hi.”
Tô Úc nghi hoặc: “Không phải Vương gia trước khi đi còn phân phó chuẩn bị hôn lễ, đợi sau sinh thần Trưởng công chúa thì tiến hành nghi lễ lập phi sao?”
Hòa Sướng nói: “Vương gia thay đổi chủ ý, trước mắt đã lên đường quay về quân doanh rồi.”
“Vậy con gái họ Trác thì sao?” Tô Úc càng ngạc nhiên hơn.
Hòa Sướng thấm đẫm ý cười: “Người kia không phải vật trong ao, vị trí Vương phi căn bản không khiến nàng cảm thấy hài lòng. Vương gia là đưa nàng quay về quân doanh.”
Tô Úc lấy làm lạ.
“Bởi vậy, bộ hôn phục cần làm lại kia…” Hòa Sướng cuối cùng cũng nói: “Tô cô cô không cần phải vội.”
Chú thích:
[1] Tú nương: Nguyên văn 织女 chức nữ là những cô gái làm nghề dệt may.
Đêm đó Ngạc vương nổi giận, Trác Thiếu Viêm bị đuổi ra khỏi kinh thành. Bởi vì cái tên Tạ Náo giờ đây đã trở thành cái gai trong mắt Ngạc vương, nàng không được sung vào tiến tuyến biên giới phía nam, mà nàng cùng gia quyến có tội bị lưu đày đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nga-thien-thu/1147765/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.