Trái tim, phải trao như thế nào?
Giang Dự Nhiên hơi cau mày ngồi xếp bằng trên mặt đất, trước mặt trải ra một tấm bản đồ làm bằng da bò. Trác Thiếu Viêm dưới mí mắt của hắn không nhanh không chậm cất bước. Mười sáu châu ở biên giới phía bắc Đại Bình, hai châu Nhung, Dự đã bị quân Tấn chiếm đoạt. Còn lại mười bốn châu Hằng, An, Tứ, Tịnh, Quang, Sóc, Giang, Hoài, Tề, Hạ, Ti, Tần, Lương, Ký, phần nhiều quân thủ thành là thuộc hạ cũ của Trác Thiếu Cương, nhiều năm theo nàng vào sinh ra tử, hết sức trung thành, chỉ cần nàng nắm quyền làm thống soái lần nữa, thì đại quân được thu vào dưới trướng có thể nói thuận lý thành chương. Chỉ là…
“Trác soái.” Giang Dự Nhiên tính tình ngay thẳng, trực tiếp nói ra những hoài nghi lo lắng từ tận đáy lòng: “Nếu như đại quân gia nhập vào dưới trướng Trác soái, là giơ cao quân kỳ Đại Tấn hay là quân kỳ Đại Bình?”
Trác Thiếu Viêm nghe được lời này, bước chân dừng lại.
“Dự Nhiên cho rằng ta đã đầu hàng Đại Tấn?”
“Mạt tướng vốn không cho là đúng.”
Ánh mắt nàng tức thì kiên định, trả lời hắn: “Không giương cao quân kỳ Đại Tấn, cũng không giương cao quân kỳ Đại Bình.”
“Nếu các vị vẫn tin tưởng ta, Vân Lân quân từ nay về sau chỉ tin phục một chữ Trác.”
Giang Dự Nhiên sửng sốt, lập tức vuốt nhẹ nếp nhăn giữa đôi lông mày.
“Sau đó dấy binh, Trác soái muốn gì?”
“Ta muốn theo kế hoạch như cũ”
Nghe được lời này, mắt Giang Dự Nhiên đột nhiên sáng lên, nắm thành quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-nga-thien-thu/1147766/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.